Khi chờ thang máy, Huyền Diệu Khả chú ý ngoài cửa ngừng một chiếc xe vận tải, mấy công nhân vận chuyển mặc quần áo lao động khiêng ra rương to rương nhỏ trong xe.
"Anh, tựa hồ có người dọn vào." Huyền Diệu Khả nói.
Huyền Huyễn không hứng thú nhìn thoáng, "Đại khái đi."
Thang máy tới, Huyền Diệu Khả kéo Huyền Huyễn vọt vào.
Huyền Huyễn không hiểu ra sao, "Tiểu Khả, em gấp làm gì?"
Trong tiếng "Đợi đã." của mấy công nhân vận chuyển, cửa thang máy không nhanh không chậm đóng lại.
...
Trong thang máy.
Huyền Huyễn có chút bất đắc dĩ nói: "Thế nào không chờ người ta?"
Huyền Diệu Khả bĩu môi: "Bọn họ khiêng nhiều đồ, nếu cho vào, chúng ta đều phải dán lên tường, đi thang máy vất vả như vậy, còn không bằng leo thang lầu, để bọn họ chờ lượt sau có gì không được."
Huyền Huyễn không nói gì.
Ra thang máy, chợt nghe tiếng ầm ĩ.
Quẹo qua góc, Huyền Huyễn thấy cánh cửa phòng bên cạnh mở, có hai công nhân vận chuyển khiêng đồ vào.
Huyền Diệu Khả liếc, có chút không cam nói: "Thì ra dọn tới sát vách chúng ta, người này nghìn vạn lần đừng trang trí quá nhiều, bằng không ồn muốn chết."
"Tiểu Huyễn, hai người đã về!"
Động tác mở cửa của Huyền Huyễn dừng một lúc, quay đầu.
Nguyệt Vũ đứng phía sau cách đó không xa, đối cậu cười.
Huyền Huyễn giật mình một hồi: "Anh từ đâu chui ra?"
Huyền Diệu Khả bĩu môi, "Từ sát vách chui ra."
Nguyệt Vũ vọt tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490503/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.