Kim Tiểu Thoa và Chung Tú tuy cử động nhẹ nhàng, nhưng dĩ nhiên không có khả năng giấu được tai mắt của Tây Môn Tuyết và Thạch Mục.
Tây Môn Tuyết càng thẹn, vai vừa động, liền muốn tránh thoát Thạch Mục ôm ấp.
Thạch Mục hai tay dùng sức, ôm chặc lấy Tây Môn Tuyết.
- Tuyết Nhi, chúng ta đã bỏ lỡ một lần, lần này không thể bỏ lỡ nữa, ta sẽ không nữa thả nàng đi.
Thạch Mục nhẹ giọng nói, ánh mắt như chích, đăm đăm nhìn Tây Môn Tuyết không rời, gần như mãnh liệt không cho nàng dời đi mảy may.
Tây Môn Tuyết không giãy dụa nữa, trong mắt chợt hiện lên ra như nước quang mang.
Thạch Mục dùng sức hai cánh tay, ôm Tây Môn Tuyết vào trong ngực.
Ngón tay hắn vừa động, một cổ hoàng mang nhàn nhạt bao phủ thân thể của hai người, quang mang nhoáng lên, thân ảnh của bọn họ biến mất tại chỗ không tung tích, bộ tộc Hắc Viêm ở chung quanh đều không phát hiện.
Cả đêm cuồng hoan trôi qua rất nhanh, đến khi bình minh, bộ tộc Hắc Viêm dọn dẹp hành trang, ly khai sơn cốc.
Nơi tộc Hắc Viêm đóng quân không phải là nơi này.
Tộc trưởng Hắc Viêm quay đầu nhìn ngọn núi đen, rồi thở dài.
Bốn vị khách quý tối hôm qua, nhất là Kim tiên tử chẳng biết liên tiếp ly khai từ lúc nào, nếu như bọn họ có thể ở lâu thêm một chút thời gian thì được rồi.
Tu vi của Kim Tiểu Thoa, hắn biết rõ, tuyệt đối hơn xa tất cả mọi người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3195062/chuong-1528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.