Lần này chém giết, hải tộc có hai người bỏ mình, mấy người khác thì thương thế rất nặng, bị trọng thương sắp chết.
Thạch Mục búng ngón tay một cái, mấy đạo ánh sáng xanh ngấm chìm vào cơ thể của mấy hải tộc này.
Cơ thể hải tộc tức thì được một tầng quầng sáng màu xanh biếc bao phủ, thương thế gần như sắp chết bình phục thật nhanh không thể tin nổi, hô hấp chưa được hai cái, không ngờ lại khỏi rồi thất thất bát bát.
Chân khí của bọn họ cũng khôi phục toàn bộ, thậm chí còn có tinh tiến.
Mấy hải tộc ngơ ngác nhìn Thạch Mục, mặt mũi tràn đầy thần sắc không thể tin, nói không ra lời.
Những kẻ hải tộc gai xương đen mực mất đi đối thủ, cũng ngẩn ra, nhưng bọn họ nhìn thấu Thạch Mục khó đối phó, ít nhất bọn họ không thể chống lại, quay nhìn lẫn nhau, không có truy kích, mà là bay tới hướng đại hán giao thủ.
- Ngươi... Ngươi là Thạch Mục.
Hương Châu ngơ ngác nhìn Thạch Mục, một hồi lâu mới phản ứng được.
Đồng thời thấy bộ hạ được Thạch Mục cứu chữa toàn bộ, sắc mặt nàng lập tức hoàn toàn buông lỏng.
- Thạch Mục... Đạo hữu, năm đó ngươi đi tới hải tộc chúng ta đại náo một trận, ta nghĩ ngươi đã hoàn toàn ly khai Lam Hải tinh, không ngờ ngày hôm nay chúng ta có thể gặp lại lần nữa.
Đôi mắt đẹp của Hương Châu liên tục lóe tia sáng kỳ dị, nói.
- Khi đó ta bị cừu địch truy sát, bất đắc dĩ phải mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3195042/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.