- Thiên Đạo luân hồi, trong u minh tự có thiên ý. Ngươi đi ngược lại như vậy, không để ý tới sự sống chết của hàng vạn hàng nghìn muôn dân trăm họ, mưu toan xoay chuyển Càn Khôn. Ngươi sẽ không sợ hậu quả sao?
Mắt Lịch Thăng sáng như đuốc, nhìn thẳng vào -Đế Quan, quát hỏi.
- Sư huynh, không nghĩ tới lúc này đã qua nghìn năm, ngươi vẫn hồ đồ ngu xuẩn không chịu hiểu như vậy. Quả thực thật là tức cười! Cái gì mà Thiên Đạo luân hồi. Bản tọa chính là trời của hàng vạn hàng nghìn chúng sinh! Chỉ cần có thể mở ra Huyền Giới Chi Môn, cho dù hi sinh sinh thêm nhiều linh nữa, lại như thế nào?
Đế Quan cười như điên nói.
- Xem ra ngươi đã quên giáo huấn của sư tôn năm đó.
Lịch Thăng lắc đầu, nói.
- Hừ, cái gì cũng không cần phải nói nữa! Thời điểm cách đây nghìn năm, ta chung quy đã sắp thành công. Hiện tại đại trận vừa mở, tất nhiên sẽ không có cách nào dừng lại. Ngươi... có thể làm khó dễ được ta sao?
Đế Quan cười ha ha, đầy đắc chí.
- Đừng hòng mơ tưởng!
Lịch Thăng hét lớn một tiếng, phất ống tay áo. Toàn thân hắn lại có ánh sáng màu xanh tăng mạnh.
Vèo vèo vèo!
Vô số phi kiếm màu xanh lục từ trong cơ thể hắn bay ra. Số lượng phải tới gần nghìn thanh, bay lượn xoay quanh người hắn, trên dưới tung bay, mơ hồ tạo thành một kiếm trận thật lớn.
Mỗi trên một thanh phi kiếm đều khắc linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194946/chuong-1469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.