Chương trước
Chương sau
Bốn đạo kiếm ảnh hoàn toàn không chút để ý tới bốn con điện long màu đen, hóa thành bốn đạo kim ảnh bắn ra.

Thương long màu đen đánh vào thân thể hắn. Trong nháy mắt, bốn thanh kiếm ảnh màu vàng cũng đâm vào thân thể của nam tử mặc áo bào màu đen.

Lại là đấu pháp lưỡng bại câu thương!

Nam tử mặc áo bào màu đen lại ngẩn người ra. Ngay lập tức trên mặt hắn không ngừng cười lạnh.

Bản thể của hắn chính là di chủng hồng hoang, thiên phú mạnh mẽ vô cùng. Thân thể hắn từ lâu đã tu luyện tới thân thể bất diệt. Loại đấu pháp lấy vết thương đổi lấy vết thương này cũng là ý của hắn.

Ầm!

Thân thể Thạch Mục và nam tử mặc áo bào màu đen đồng thời bị đánh bay ra ngoài, máu thịt bay loạn. Thân thể hai người đều lộ ra xương trắng dày đặc. Máu tươi trong miệng điên cuồng phun ra.

Thân hình của nam tử mặc áo bào màu đen bay ra mười mấy trượng sau đó mới ổn định thân hình. Hắn hít một hơi thật sâu, toàn thân có ánh sáng màu đen tăng mạnh. Thân thể nghiền nát bị một tầng ánh sáng màu đen bao phủ. Miệng vết thương điên cuồng chuyển động, nhanh chóng khôi phục chỗ bị thương.

Chỉ có điều còn chưa chờ hắn hoàn toàn khôi phục thương thế, bóng người trước mắt chợt hoa một cái. Thạch Mục mang theo thân thể máu tươi đầm đìa, lại bay tới đánh.

Trong mắt hắn vô cùng kinh ngạc.

Lúc này thân thể Thạch Mục nghìn lở trăm lỗ, thậm chí có thể trực tiếp thấy nội tạng chuyển động. Cánh tay trái máu thịt bị xé rách hơn phân nửa, chỉ còn một đoạn xương trắng máu chảy đầm đìa, thoạt nhìn đặc biệt dọa người.

Dù vậy, thần sắc trong mắt Thạch Mục lại vẫn vững chắc như bàn thạch, hoàn toàn không có chút ý định lùi bước nào. Ánh sáng màu vàng trên Phiên Thiên Côn trong tay hắn sáng quắc, ầm ầm bắn xuống.

Không chỉ có như vậy, hắn khẽ quát một tiếng. Trên người đồng thời ánh sáng bốn màu đỏ vàng xanh lục lam cũng sáng lên.

Từng hỏa nhận màu đỏ, băng trùy màu xanh lam, gai gỗ màu xanh lục, lôi cầu màu vàng bắn ra, hội tụ thành bốn dòng nước lũ lớn, ùn ùn kéo đến về phía nam tử mặc áo bào màu đen.

Những công kích nhìn như bình thường. Chỉ có điều mỗi công kích đều không thể coi thường được. Chúng tản ra sóng chấn động linh lực vô cùng cường đại.

- Ngươi... Ngươi… người điên này!

Nam tử mặc áo bào màu đen ngẩn người ra. Ngay lập tức hắn gầm thét giận dữ lao ra.

Chỉ có điều tình hình lúc này, hắn cũng không thể không ra tay. Mảng lớn lôi điện màu đen từ trên người hắn hiện ra, nghênh đón về hướng công kích của Thạch Mục.

Ầm ầm ầm!

Hai bóng người chập vào nhau. Từng công kích va chạm vào nhau. Ánh sáng các màu bắn ra bốn phía, phát ra tiếng sấm nổ.

Thạch Mục vẫn không chút ý định phòng thủ. Hắn toàn tâm toàn ý sử dụng đấu pháp lưỡng bại câu thương.

Trong mười mấy hơi thở ngắn ngủi, hai thân thể của con người lại trở nên nghìn lở trăm lỗ, huyết nhục văng tung tóe.

Nam tử mặc áo bào màu đen mở miệng thở dốc. Khí tức nhanh chóng giảm thấp, sắc mặt hắn khó coi vô cùng.

Liên tục khôi phục thân thể, khiến chân khí trong cơ thể hắn hao tổn lớn, đã không bằng được phân nửa so với lúc toàn thịnh.

Tần suất Thạch Mục tấn công quá nhanh. Ngay cả thời gian để hắn thay đổi thành bản thể con rùa khổng lồ cũng không có.

Hắn nhìn bóng dáng Thạch Mục, chân mày càng lúc càng nhíu chặt.

Thân thể đối phương tổn hại lợi hại hơn so với hắn. Theo lý thuyết đối phương phải chết từ lâu, hoặc là không thể động đậy mới đúng. Vì sao Thạch Mục vẫn có tinh thần như vậy, thậm chí ngay cả công kích cũng không có giảm bớt chút nào.

Trong lòng nam tử mặc áo bào màu đen có chút lo lắng. Hắn mơ hồ cảm giác được có điểm nào đó không đúng.

Vào thời khắc này, Thạch Mục hét lớn một tiếng. Thân thể phía dưới đầu hắn dung hòa ra, hóa thành một huyết quang.

Chỉ có điều sau một khắc, huyết quang lại ngưng tụ ra thành thân thể. Tất cả vết thương đã đều biến mất, dường như thân thể với vô số vết thương vừa nãy chỉ là huyễn cảnh.

Hơn nữa khí tức Thạch Mục tản ra cũng chợt khôi phục lại giống như lúc ban đầu. Hiển nhiên vừa rồi khí tức giảm xuống rất nhiều đều là giả vờ.

Hắn đã tu luỵen thành thân thể bất tử. Vừa bị liên tiếp công kích, căn bản không có kịp tổn thương tới nguyên khí của hắn.

- Ngươi này... Không có khả năng! Lẽ nào ngươi đã tu thành thân thể bất tử!

Nam tử mặc áo bào màu đen rống to hơn, trên mặt đầy vẻ không thể tin tưởng.

Thạch Mục không có ý định trả lời đối phương. Phiên Thiên Côn trong tay hắn phóng ra ánh sáng mạnh nhất nhất từ trước tới nay.

Oong.

Một tiếng động vang lên. Bốn đạo sợi pháp tắc màu vàng từ trên thân côn bay ra, từ bốn phương hướng đánh về phía nam tử mặc áo bào màu đen.

Nam tử mặc áo bào màu đen nổi giận gầm lên một tiếng. Toàn thân hắn có ánh sáng màu đen tăng mạnh, ngưng tụ thành một mặt tấm lá chắn màu đen. Phía trên hiện ra hoa văn hình dạng mai rùa. Vô số phù văn màu đen nhảy nhót ở phía trên, thoạt nhìn kiên cố không gì phá vỡ nổi.

Bốn sợi pháp tắc màu vàng chém ở trên tấm lá chắn màu đen.

Răng rắc!

Tấm lá chắn màu đen có ánh sáng điên cuồng chợt hiện, chỉ có điều vẫn bị chém ra.

Chỉ có điều ánh sáng của sợi tơ nhỏ màu vàng cũng giảm mạnh. Hiển nhiên nó đã tiêu hao không ít lực lượng.

Nam tử mặc áo bào màu đen lật tay chộp một cái. Trong tay hắn xuất hiện thêm một pháp bảo xích ngắn tối tăm, phía trên khắcmột loạt văn tự màu vàng. Không ngờ đó chính là thần văn thượng cổ nòng nọc.

Một linh áp kinh người từ trên pháp bảo này toả ra.

Cánh tay hắn vung lên, từng mảnh xích ảnh màu đen hiện ra, sau đó lóe lên ngưng tụ thành bốn bàn tay to màu đen, nắm bốn sợi pháp tắc.

Ầm ầm ầm ầm!

Bốn bàn tay to màu đen phóng ra ánh sáng cường đại, vỡ ra. Bốn sợi pháp tắc cũng nổ tung, biến mất không thấy bóng dáng.

Hóa giải bốn sợi pháp tắc, sắc mặt nam tử mặc áo bào màu đen càng tái nhợt, thở dốc không dừng.

Trước đó thân thể hắn vừa khôi phục vết thương, tiêu hao quá lớn, đã sắp không nhịn được.

Ầm ầm!

Những tiếng nổ giống như tiếng sét đánh truyền đến.

Phía trước hắn cách đó không xa, toàn thân Thạch Mục bốc lên ánh sáng đen trắng, trong tay cầm Phiên Thiên Côn điên cuồng vung vẩy.

- Diệt Tiên Côn Pháp!

- Oong.

Một tiếng động vang lên. Ánh sáng đen trắng tăng mạnh, hình thành không gian đen trắng kích thước chừng mấy trăm dặm, bao phủ nam tử mặc áo bào màu đen ở bên trong.

Ánh sáng đen trắng ngưng tụ, hình thành từng dây xích đen trắng, nhanh như tia chớp trói chặt lấy ở trên người, nam tử mặc áo bào màu đen, bao quanh hắn từng tầng một.

Sắc mặt nam tử mặc áo bào màu đen đại biến, ra sức giãy dụa. Chỉ có điều dây xích đen trắng này kiên cố vô cùng, hơn nữa mơ hồ kìm chế thần thông của hắn. Không ngờ hắn không có thể giãy dụa được.

- Chết!

Thạch Mục quát lạnh một tiếng, phát động pháp quyết.

Ầm ầm ầm!

Trong không gian ánh sáng đen trắng tách rời, ngưng tụ thành hai cái cối xay cực lớn một đen một trắng, nhanh chóng xoay tròn. Chúng vừa tiến lên một chút, bỗng nhiên đánh về phía nam tử mặc áo bào màu đen.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.