- Số mệnh? Ta chỉ tin tưởng nhân định thắng thiên.
Thạch Mục bình tĩnh nói.
- Xem ra Thạch Mục minh chủ và bản tọa là cùng một loại người. Chỉ tiếc mệnh trời khó trái. Thọ nguyên của bản tọa cũng chỉ còn dư lại không bao nhiêu.
Đầu tiên Đế Quan cười ha ha một tiếng, sau đó âm thanh lập tức trầm thấp xuống.
Thạch Mục có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Đế Quan, không nói gì.
Đối phương ở trước mặt hắn nói ra lời này là có ý gì? Chẳng lẽ là tranh thủ sự công nhận của hắn?
- Thạch minh chủ, ta còn có câu hỏi. Ngươi tu luyện đến nay, là vì cái gì vậy?
Đế Quan lại hỏi.
- Ta theo đuổi là lực lượng, trở thành người mạnh nhất!
Thạch Mục hơi trầm ngâm một lát, đáp.
- Người mạnh nhất sao? Đáng tiếc mặc dù trở thành người mạnh nhất, vẫn sẽ bị quy tắc thiên địa kìm hãm, thọ nguyên đến điểm cuối, tất cả đều sẽ trở thành công dã tràng. Muốn trở thành người vĩnh viễn mạnh nhất, cần không ngừng tăng lên, vĩnh viễn không ngừng mới được!
Đế Quan nói.
- Các hạ đã nắm giữ lực lượng mạnh nhất của một giới này. Như vậy còn chưa đủ sao?
Thạch Mục cau mày nói.
- Đây chỉ là bình cảnh của một giới này. Chỉ cần có thể đột phá, trước mặt vẫn là một mảnh thiên địa vô cùng rộng lớn.
Thần thái trong mắt Đế Quan phấn chấn, ánh mắt giống như ngọn lửa nhấp nháy.
Trong lòng Thạch Mục nghiêm nghị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194885/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.