Thạch Mục cúi đầu nhìn mặt đất, trên đó hiện ra những vết rách uốn lượn khúc chiết, chúng có kết cấu liên quan đến nhau, tạo thành đường vân trận pháp khá quỷ dị, ở giữa sáng lên quang mang bạch sắc.
Đúng lúc này, trên đỉnh động quật xuất hiện sương mù màu đen đang phủ xuống, hóa thành một màn sáng hình bán cầu cực lớn, bao vây khu vực mười dặm chung quanh Thạch Mục.
Màn sáng màu đen vừa che phủ, Thạch Mục liền cảm thấy không khí chung quang bị đình trệ, dường như bị ngăn cách với linh lực bên ngoài, ngay cả lôi trụ ngũ sắc đang tàn sát bừa bãi trong động quật cũng bị ngăn cách.
- Già Thiên Côn... có thể che trời sao?
Thạch Mục thấy vậy, ánh mắt lóe lên, dùng thanh âm chỉ có chính mình nghe được thì thào lẩm bầm.
Đúng lúc này, phía trước cách đó không xa, một tia sáng trắng lóe lên, thân ảnh Triệu Tiễn xuất hiện.
- Thạch Mục, trong lĩnh vực không gian này, ngươi phải chết không thể nghi ngờ.
Triệu Tiễn cười lạnh.
Dứt lời, Triệu Tiễn vung mạnh Già Thiên Công một vòng, chỉ về phía Thạch Mục.
Ô quang trên Già Thiên Côn lóe lên, tạo thành chấn động vô hình.
Thạch Mục bỗng dưng cảm thấy quanh thân trầm xuống, một luồng sức mạnh vô hình đè ép lên người hắn, khiến hắn không thể tự chủ được đáp xuống dưới.
Luồng sức mạnh này rất kỳ dị, không hề có bất kỳ thực thể hay năng lượng nào, nhưng lại đủ khiến cho Thạch Mục không thể kháng cự.
Bịch!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194749/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.