Tuy rằng Thạch Mục muốn tiến lên nhanh chóng, nhưng bởi vì sức gió ở đây quá lớn, nếu không phải sức mạnh thân thể của hắn mạnh mẽ thì hầu như hắn sẽ bị thổi bay trở về.
Phong nhận quét đến, khí thế nghiêng trời lệch đất, chúng khiến cho Cửu Thiên Huyền Cương Tráo rung động kịch liệt, hắn chỉ có thể tiến lên từng bước từng bước một, mỗi một bước đi tới đều cực kỳ khó khăn.
Trên toàn bộ mặt đất của hang đá vôi đều được bao trùm bởi băng đá, hắn không thể nào độn thổ trốn vào trong, nếu không thì hắn đã chui xuống dưới đất rồi đi tiếp, không cần phải chịu trận khó khăn thế này.
Không gian dưới mặt đất khá rộng rãi, dài chừng hai, ba nghìn trượng.
Nhưng Thạch Mục dùng trọn vẹn gần nửa canh giờ mới có thể đi qua được đoạn đường này.
Hang động đá vôi trở lại vẻ chật hẹp như trước đó.
Sức gió nhanh chóng yếu bớt, phong âm cũng giảm xuống theo.
Thạch Mục thở phào trong âm thầm, chân không ngừng bước, hắn lập tức gia tăng tốc độ phi độn, trong nháy mắt đã đi được thêm mười dặm.
Càng đi về phía trước, tiếng gió càng ngày càng nhỏ, đi đến đây thì đã hoàn toàn biến mất.
Thủy Linh Tử, lần này đúng là nhờ có ngươi rồi.
Thân hình Thạch Mục ngừng lại, nói.
- Không cần nói lời cảm ơn gì đâu, ngươi cứ quan tâm đến chuyện nhờ ngươi là được rồi.
Thủy Linh Tử nói.
- Ngươi cứ yên tâm đi.
Thạch Mục cam đoan.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194738/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.