- Ngươi à! Thật là một tiểu gia hỏa tham tiền.
Thạch Mục nhẹ nhàng vỗ vào đầu Thải Nhi đầu, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
- Ôi, Thạch Đầu, lại vỗ đầu đầu!
Hai cánh Thải Nhi ôm đầu, kêu lên.
- Được, đi thôi.
Thạch Mục kéo Thải Nhi lại, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, liền nhảy lên đỉnh của tòa kiến trúc này.
Hắn đứng ở ở giữa đỉnh bảo tháp, giống như có cảm giác nhìn lại về phía sau. Hắn có phần kinh ngạc, nhất thời bị chấn động đối với cảnh vật trước mắt.
Chỉ thấy trong phạm vi trăm dặm trước mắt, khắp nơi đều là kiến trúc bằng đá thuần khiết, còn kéo đến cuối tầm mắt.
Những kiến trúc này, có cái thoạt nhìn tương đối hoàn chỉnh, vẫn đứng thẳng cao vút. Có cái đã sụp xuống trở thành một đống đổ nát. Tất cả đều bị thảm thực vật tươi tốt xanh um che khuất, tăng thêm vài phần sắc thái thần bí.
Thạch Mục nhìn chăm chú. Hắn phát hiện, phía mặt ngoài của những kiến trúc tương đối hoàn chỉnh, có khắc nhiều loại hình vẽ. Đã qua nhiều năm như vậy, chúng cũng không bị ăn mòn. Những hình vẽ này thoạt nhìn tinh mỹ tuyệt luân, trông rất sống động.
Hắn thu hồi ánh mắt, khẽ thở dài. Những kiến trúc trước mắt này đã đủ để nói rõ ở đây từng có một thời huy hoàng và phồn thịnh.
Ánh mắt Thạch Mục không hề dừng lại quá lâu. Lướt qua những kiến trúc này, lại nhìn ra bốn phía xung quanh, nhất thời không nhìn ra lối vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194560/chuong-1277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.