Trong mắt Thạch Mục lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, chậm rãi nói.
- Ha ha ha, cái này ta tất nhiên hiểu rõ. Ngươi yên tâm, tính mạng của ta lúc này nằm ở trong tay của ngươi. Ta tuy rằng đã tồn tại qua không ít năm tháng, nhưng còn sống chưa có đủ, cũng không muốn chết.
Thủy Linh Tử cười ha ha nói.
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Thạch Mục chậm rãi biến mất. Chỉ có điều cảnh giác trong lòng không giảm chút nào.
- Có chuyện ta hỏi ngươi một chút. Vừa rồi ngươi nói Phiên Thiên Côn của ta là Huyền Thiên Linh Bảo. Điều này lại là có ý gì?
Thạch Mục chợt nghĩ tới một chuyện, hỏi.
- Huyền Thiên Linh Bảo thật ra cũng là một loại linh bảo, là cách gọi của tu sĩ thượng cổ chúng ta. Không biết bây giờ các ngươi gọi như thế nào. Chỉ có điều chỉ có linh bảo vốn có không đại thần thông, mới có thể nhận lấy tiếng xưng hô này. Uy lực của mỗi món Huyền Thiên Linh Bảo đều kinh thiên động địa. Cho dù ở thời kỳ thượng cổ, Huyền Thiên Linh Bảo cũng cực ít. Không ngờ trong tay ngươi lại có một cái.
Thủy Linh Tử nói, giọng nói mơ hồ có chút hâm mộ.
Thạch Mục có chút kinh ngạc nhìn Phiên Thiên Côn trong tay. Khó trách hắn vẫn cảm giác uy lực Phiên Thiên Côn này vượt xa tất cả linh bảo. Hắn vốn không ngờ đây là Huyền Thiên Linh Bảo cao hơn so với linh bảo một cấp.
- Đúng rồi. Huyền Minh Thần Châu bị ngươi đánh ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194551/chuong-1272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.