Khoảng cách hơn vạn dặm đối với Thạch Mục hiện nay mà nói, thật sự không tính là quá xa. Lấy tốc độ hắn lao đi hiện nay, không bao lâu sẽ đến mục đích.
Bách U Cốc ở vào phía đông dãy núi Vĩnh Hàn, vị trí có chút hẻo lánh. Nếu không có địa đồ chỉ dẫn, hắn thật sự không nhất định có thể dễ dàng tìm tới nơi này như vậy.
Thạch Mục đứng ở giữa không trung, nhìn sơn cốc phía dưới, khẽ gật đầu.
Giống như Lục Quỳ Chung trước đây miêu tả, trong cốc hoàn cảnh tĩnh mịch, đá lởm chởm với hình thù kỳ quái. Khắp nơi tràn ngập sương mù màu trắng nồng đậm, khiến cho ở đây thoáng cái giống như tiên cảnh.
Ngoài ra hắn còn phát hiện, tầng trời thấp của sơn cốc hình như có một tầng vật vô hình ngăn cản thần thức. Chắc là trận pháp cấm chế do Bàn Quy Tộc bày ra.
Hắn lật tay lấy ra lệnh bài cấm chế, một tay phất lên. Một luồng ánh sáng trắng bay vào trong sương mù.
Biển sương mù màu trắng cuồn cuộn một hồi, lập tức từ từ tản ra, chỉ có điều vẫn chưa hoàn toàn tản mất. Hình như sương trắng này không phải toàn bộ do cấm chế tập trung lại.
Ánh mắt Thạch Mục thoáng sáng lên, mang theo Thải Nhi bay thẳng vào trong sương mù màu trắng, rất nhanh đã hạ xuống đất.
Không ngờ khắp nơi bên trong sơn cốc đều là một loại rừng trúc mang chút màu tím, đông một khóm, tây một đám, mơ hồ không bàn mà hợp tạo thành kỳ môn độn giáp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194540/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.