Sau khi viên trân châu màu trắng rời khỏi thân thể, mắt Nam Cung Cảnh khôi phục lại sự trong sáng hóa ra, sắc mặt lại tái nhợt đến tột cung, lồng ngực hơi lên xuống.
Hắn đứng lên, ánh mắt phức tạp liếc mắt nhìn hạt trân châu màu trắng trong tay, lật tay thu nó vào.
Vào thời khắc này, tiếng xé gió lại hồi sinh!
Hư không bên cạnh Nam Cung Cảnh chớp hiện. Một cây trường côn màu vàng đột nhiên xuất hiện, quét ngang đến.
Hắn biến sắc, trong tay bấm quyết. Trên người có ánh sáng trắng tăng mạnh.
Chỉ có điều không đợi hắn lại làm ra cái gì, trường côn màu vàng liền ầm ầm đánh vào trên người của hắn.
Ầm một tiếng, thân thể Nam Cung Cảnh hóa thành vô số mảnh nhỏ. Chỉ có điều những mảnh nhỏ lập tức hóa thành băng vụn bay khắp bầu trời, tất cả đều đột ngột nổ tung.
Hư không lóe lên. Bóng dáng Thạch Mục hiện ra, lông mày nhăn lại.
- Lại là một chiêu này.
Hắn thì thào tự nói.
Một chiêu thế thân này, giống như khi ở liên minh Di Thiên, Nam Cung Cảnh đã từng thi triển qua.
Cùng lúc đó, hư không nơi nào đó cách đó hơn trăm trượng có ánh sáng trắng lóe lên. Thân thể Nam Cung Cảnh hiện ra, sắc mặt lại trắng hơn vài phần.
- Xem ra ngươi thi triển ra lĩnh vực, cũng không phải hoàn toàn dựa vào lực của bản thân, cũng mượn ngoại vật. Chỉ là lực ngoại vật kia có phiêu lưu quá lớn. Lúc này ngươi đã là nỏ mạnh hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194518/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.