Ánh sáng từ trên lá cờ lớn tản ra, nhất thời càng sáng hơn. Những lỗ thủng trên mặt lá cờ mơ hồ có chút xu hướng được chữa trị.
Chỉ có điều, tốc độ chữa trị này quá chậm. Muốn lá cờ lớn hoàn toàn tốt hẳn, sợ rằng phải kể tới năm, thậm chí càng lâu hơn.
Dù vậy, trên mặt An Hoa vẫn nhịn không được lộ ra vẻ vui mừng.
- An huynh.
Một âm thanh đột nhiên vang lên từ phía sau lưng An Hoa, khiến hắn bị dọa giật mình. Pháp quyết trong tay thiếu chút nữa tản mất.
Chẳng biết từ lúc nào Thạch Mục xuất hiện ở bên cạnh hắn.
- Hóa ra là Thạch huynh... Không, minh chủ.
An Hoa cười nói. Lúc này hai tay hắn không được rảnh rỗi, chỉ phải gật đầu ra hiệu.
- Trước mặt người khác gọi minh chủ cũng được. Nhưng hiện tại chỉ có hai người chúng ta, không cần khách sáo như vậy. An huynh đang làm gì vậy?
Thạch Mục nói, ánh mắt nhìn về phía lá cờ lớn màu đỏ, có chút tò mò hỏi.
- Đây là một pháp bảo sứt mẻ, trước đó không lâu ta vừa nhận được. Pháp bảo này có chút thần thông. Ta thử xem có thể không chữa trị cho nó được không.
An Hoa nói.
- A, An huynh có thể cho ta mượn xem pháp bảo này một chút hay không?
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nói.
An Hoa có chút kinh ngạc. Chỉ có điều hắn vẫn gật đầu một cái, phất tay đánh ra vài đạo pháp quyết, dừng hấp thu hỏa diễm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194457/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.