Thiếu niên Thạch Mục sắc mặt cũng thay đổi theo, không nhịn được nữa mà chạy tới bên cạnh giường.
Một hình bóng lướt qua, dì Trân, ông già mặc y phục màu xanh, còn có quản gia nữa ba người bọn họ cùng lúc xuất hiện trước cửa lớn bên ngoài phòng.
Ông già mặc y phục màu xanh sắc mặt vô cùng lo lắng rất muốn đi vào bên trong nhưng bị dì Trân đưa tay ra ngăn lại.
- Hiện giờ Thạch lang chỉ muốn hai cha con họ đơn độc cùng nhau gặp mặt, vẫn là đừng nên vào trong quấy rầy hai người họ.
Dì Trân vẻ mặt chỉ là sự lo lắng và thương tiếc, tuy nhiên vẫn hít vào một hơi sâu rồi nói.
- Nhưng mà.....
Ông già mặc y phục màu xanh nhăn trán nhíu mày lại nói.
- Không sao, ta vừa nảy mới cho ông ấy dùng một viên “thanh linh đan”, tạm thời sẽ không có chuyện gì đâu.
Dì Trân nói.
Lời dì Trân vừa dứt, tiếng ho dữ dội trong phòng cũng từ từ dừng lại.
Ba người đứng bên ngoài cũng thở phào nhẹ nhõm.
Dì Trân phất phất tay ra hiệu, ba người bọn họ đi ra phía xa.
Trong phòng, Người đàn ông trung niên ho thở một hồi rồi dần dần bình tĩnh lại, mặt ửng đỏ.
- Ông.......nếu như khó chịu quá thì đừng nói nữa.
Thiếu niên Thạch Mục nhỏ tiếng nói.
- Để ta nói tiếp, nếu không sau này muốn nói e là cũng không có cơ hội nữa rồi.
Người đàn ông trung niên cười một cái rồi nói.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194341/chuong-1158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.