Thạch Mục một tay phất lên thu về thanh tín vật tộc trưởng của Viêm Hổ Nhất Tộc mà Lam Thần đã chiếm đoạt và sử dụng trước đó. Thanh này và thanh trước đó lấy được từ chỗ An Dật Sơn gộp lại là đủ bộ.
Giữa hai thanh lập tức sản sinh ra một lực hấp dẫn kỳ dị, kín kẽ và liền lại với nhau.
Nơi giao tiếp của hai thanh kim quang lóe sáng lên, ngay cả khe hở ở giữa hai thanh cũng biến mất, liền thành một thể thống nhất.
Sau khi hợp lại, lộ ra diện mạo toàn vẹn của tín vật tộc trưởng. Đó là một khối đại ấn hình vuông và trên bề mặt có điêu khắc hình một con hổ.
Bên trên phương ấn là Hổ Nữu, sống động như thật, uy phong lẫm liệt. Bên dưới phương ấn khắc đầy Cổ Chuyết Văn Phù vô cùng tinh xảo.
- He he, để ta thử chút uy lực của ngươi.
Thạch Mục khẽ cười, chuyển ánh nhìn đến phân thân của mình đang giao chiến giằng co với Ngự Huy thần tướng.
Bảo vật này là tín vật của tộc trưởng Viêm Hổ Nhất Tộc, chỉ dùng có một nửa mà đã phát huy uy lực lớn mạnh như vậy, huống chi bây giờ đã hợp thành một thể chắc sẽ không làm hắn thất vọng. Tuy rằng vật này chưa qua tế luyện nhưng dường như bản thân nó cũng có một loại linh tính nào đó, chắc có thể miễn cưỡng sử dụng một lần.
- Đi!
Thạch Mục dẫn linh lực vào trong phương ấn, bên ngoài phương ấn liền tỏa sáng hào quang rồi bay lên hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194300/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.