An Hoa ánh mắt rực lên tia máu, tức giận quát một tiếng, bay ra ngoài đuổi theo Lam Thần và Lam Ngọc, tuy nhiên đã trễ mất một bước.
“Oành” một tiếng trầm vang lên, là âm thanh khi An Hoa va chạm vào màn sương đen kịt kia.
Màn sương đen đó tuy nhìn thì có vẻ mỏng manh nhưng lại vô cùng bền bỉ kiên cố, An Hoa ngăn bật trở lại, phải lùi sau hai bước mới đứng vững lại.
An Hoa tức giận hét lên một tiếng, thình lình đứng lên, toàn thân xung quanh xích sắc mạnh mẽ, trong tay “xích sắc chiến đao” xích quang tỏa sáng. “Hu la” một tiếng, một đạo “đao quang xích diễm” sáng rực phi ra, mãnh liệt chém lên “hà khí hôi sắc” kia.
“Hà khí hôi sắc” hơi dao động một chút rồi lập tức khôi phục lại trạng thái trước đó.
An Hoa ngẩn ra, liền có chút điên cuồng tức giận gào hét liên tục, trong tay “xích sắc chiến đao” hào quang mở rộng sáng rực, chém ra từng đạo từng đạo “hỏa diễm đao quang” đan xen vào nhau, tấn công thẳng vào màn “hà khí hôi sắc”.
Nhưng mà “hỏa diễm đao quang” này vừa tiếp xúc với “hà khí hôi sắc” liền như muối bỏ biển chẳng có tiếng động gì, màn “hà khí hôi sắc” chỉ khẽ rung động một chút chứ không hề có tí ti dấu hiệu nào bị xé rách ra.
- Đừng xung động! Huyền Âm Di Thiên Trận này nếu dùng lực càng mạnh thì chỉ càng hao tổn sức lực, không phá được đâu.
Một bóng người lóe lên, Thạch Mục xuất hiện bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194295/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.