Lúc này, Đạt Thản đang nằm ở phía trước bỗng nhiên sáng rực lên một trận hỏa quang bao trùm toàn bộ cơ thể to lớn vạm vỡ của hắn.
Ngay sau đó cả người hắn liền bất thình lình đứng lên.
Trong lòng bàn tay của Đạt Thản bùng cháy lên một ngọn hỏa quang, hai tay kéo dài ngọn hỏa quang ra tạo nên một hình trụ “hỏa diễm trường trụ” đỉnh thiên lập địa dài cả trăm trượng.
“Hô” một cơn gió nổi nên, “hỏa diễm trường côn” trong tay Đạt Thản hướng tới “tử sắc cự ngưu” nện mạnh xuống.
- Đây là…..
Trưởng lão râu ngắn thần quang tỏa sáng, mặt lộ ra vẻ nghi hoặc trong “hỏa diễm trường côn kia” hình như bao bên trong một cây côn kim quang xán lạn khác.
Chốc lát sau, “tử sắc cự ngưu” và “hỏa diễm trường trụ” kia ầm ầm lao vào nhau.
“Ầm ầm ầm”
Âm thanh chấn động trời đất liên tiếp vang lên, trên người của “tử sắc cự ngưu” rung lên từng trận sóng hình tròn không ngừng tấn công ra bốn phía.
Trong khoảng trăm dặm hư không bên trong run rẩy mãnh liệt, trận trận sóng khí cuốn theo cát và đá vụn tấn công như vũ bão vào người xem bốn phía xung quanh.
Mọi người gấp gáp chạy vội tìm chỗ ẩn nấp.
Bên trong “hỏa diệm trường trụ” kim quang sáng rực, sau đó bỗng nhiên chấn động đùng đùng, bên trong hỏa diễm xuất hiện rất nhiều “kim sắc tinh tuyến”.
Sức mạnh của hỏa diễm ngay lập tức tăng gấp mấy lần, trường côn khí thế càng kích ra dài hơn hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194279/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.