Sơn động vốn không sâu, mặc dù Thạch Mục đi chậm lại nhưng cũng rất nhanh đã đi vào sâu trong động.
Lúc này xuất hiện trước mặt hắn là một tòa có cả hơn trăm cái hầm băng lớn nhỏ, có điều băng ở đây toàn bộ là màu đen. Trong không khí càng tràn ngập hàn khí lạnh thấu tận xương.
Bên trong hầm băng có một trụ “tử sắc thạch” thẳng đứng, bên trên nó khắc đầy phù văn huyền bí khó hiểu, phát ra nhàn nhạt hào quang tử sắc.
Trên thạch trụ là một thanh niên cơ thể trần trụi, hai mắt hiện lên tử sắc, bị một xiềng xích trói chặt ở trên đó.
Bên ngoài xiềng xích kia phát ra màu xanh lam nhàn nhạt, có vẻ như là một lực nào đó phong ấn. Bất kể dù cho thanh niên kia vùng vẫy, giãy giụa cỡ nào cũng không hề động đậy gì.
Nghe thấy tiếng bước chân, thanh niên Tử Tinh ngẩng đầu lên nhìn. Sau khi nhìn rõ mặt người đến, ánh mắt hừng hựng ngọn lửa phẫn nộ, hét lớn:
- Phương Sách, ngươi còn đến đây làm gì?
Âm thanh trong cả toà hầm băng vang vọng ra.
- Ta không phải là Phương Sách.
Thạch Mục mỉm cười, quanh thân lam quang lưu chuyển xuống, liền khôi phục lại diện mạo ban đầu.
- Công tử, là anh!
Phương Đạt vô cùng ngạc nhiên, gọi thất thanh.
- Những chuyện khác đợi đi khỏi chỗ này rồi nói cũng không muộn.
Thạch Mục nói, bấm tay vung lên một đạo “Hào Quang Kim Sắc Kiếm” chém lên “tỏa liệm lam sắc” kia.
“Keng”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194273/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.