Tây Môn Tuyết thấy vậy, hào quang bên trên của mười sáu thân ảnh cùng lúc bừng sáng, tức tốc phi thân quay về. Toàn bộ đứng lùi ra sau, tay cầm binh khí, cùng nhau kết thành trận pháp hình tròn. Từ trên cao nhìn xuống trông giống như một đóa hoa với mười sáu bông hoa kim sắc.
Bên này vừa bố trí xong trận pháp, tấm “bạch sắc quang võng” của đối phương đã từ trên cao ập xuống, trực tiếp ụp xuống mười sáu bông hoa kim sắc của Tây Môn Tuyết.
“Boong, boong, boong..”
Âm thanh do va chạm binh khí gây ra không ngừng vang lên.
Chỉ thấy “bạch quang” chìm ngập trong vùng trung tâm. Đột nhiên sáng chói lên một cột kim sắc tựa như một cơn “bão táp kim sắc” điên cuồng chuyển động, không ngừng xé vụn bạch quang kia.
Bên này đại quân của Lý Trần Tông do ở khoảng cách gần nên cơn bão “kim sắc” rất nhanh đã lan đến.
- Còn không mau trốn đi!
-
Lục Dương Lý ánh mắt gấp gáp, vội vàng nhắc nhở đệ tử của Lý Trần Tông trên chiến hạm.
Mỗi một tia bạch quang nghiễm nhiên là một đạo kiếm quang!
Không ít người nhất thời không kịp phản ứng đã bị kiếm quang xuyên qua cơ thể, ngay lập tức bị đứt gân đoạn cốt ngã xuống.
Bên trong “kim sắc phong bão” tiếng kiếm reo lên không ngừng, vô số “bạch sắc kiếm quang” không ngừng bị cắn nát nhưng càng có nhiều hơn kiếm quang từ ngoài xông vào.
Những “bạch sắc kiếm quang” kia số lượng dường như vô hạn, lấy mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194250/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.