- Thạch đại ca, Tú nhi đưa cho huynh vật này là vì huynh, vì chúng ta, chỉ khi huynh có thực lực đủ mạnh, thì chúng ta mới có thể chân chính ở một chỗ với nhau. Huynh không phải đã nói sẽ không vứt bỏ Tú nhi nữa sao?
Chung Tú nói từ đáy lòng.
- Ta…
Lời Thạch Mục còn chưa nói ra khỏi miệng, chợt nghe cửa sổ có động tĩnh, Thái Nhi vỗ cánh bay đến.
- Thạch đầu, ngươi còn do dự gì nữa. Ngươi đã tu đến mức Lục chuyển đại thành, cần phải có đồ vật mang thuộc tính Bản nguyên. Thứ này đang ở trước mắt vì sao ngươi còn từ chối?
Thái Nhi rống lên.
- Không phải bảo ngươi canh chừng sao? Sao lại chạy vào đây?
Thạch Mục nhướng mày, mở miệng hỏi.
- Đừng nói cái này, hiện tại Triệu Tiễn đang dẫn trước ngươi một bước, đây không phải là thời cơ tốt nhất để theo kịp hắn sao?
Thái Nhi hỏi ngược lại.
- Được rồi.
Thạch Mục suy nghĩ một chút rồi quyết định nhận lấy. Chung Tú mặt đầy niềm vui, đưa ngọc bội cho hắn.
- Tú nhi, nàng có biết chung quanh đây có chỗ nào kín đáo không? Ta cần luyện hóa vật này, bắt đầu luyện hóa tu luyện sang đệ thất chuyển.
Thạch Mục nắm chặt khối ngọc bội trong tay, cảm nhận được Bản nguyên chi lực thuộc tính hỏa, mở miệng hỏi.
- Có, Viêm Hỏa Sơn cách đây năm trăm dặm về phía Tây Nam của Phượng Dực Thành là chỗ ta ngày thường vẫn tu luyện, ngoại trừ sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194226/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.