Phượng Minh Cốc, trên lôi đài.
Địch Tương cùng Hãn Chiết đứng đối diện, bốn mắt nhìn nhau nhưng lại không hề nhúc nhích. Một hồi lâu, trên người Địch Tương lại xuất hiện một mảng lớn quang mang màu đen, cười lạnh nói:
- Khiêu chiến ta? Ha ha ha! Vẫn còn có kẻ không biết sống chết như vậy sao?
- Hãn mỗ lần này trở lại là vì thánh nữ Linh Tú, thật không khéo các hạ lại là tảng đá chắn trước mặt ta, nên đành phải di chuyển ngươi ra khỏi vị trí thôi.
Ánh mắt Hãn Chiết bình tĩnh như nước, nhàn nhạt nói.
Trong lúc nói chuyện, tay hắn hời hợt vung lên, một pháp bản như cái mâm tròn màu trắng phóng về phía Địch Tương. Sau một khắc, từng vòng phù văn bay ra từ pháp bảo mâm tròn, tản ra một luồng bạch quang chói mắt, lộ ra bánh răng xoay tròn, phát ra tiếng rít chói tai.
Ánh mắt Địch Tương lóe lên, trong miệng hừ lạnh, chân bước lên phía trước một bước, hắc mang trên cánh tay phải lóe lên, hiện lên từng miếng vảy đen, vảy cứng như đá sần sùi, trên ngón tay lại dài ra móng vuốt sắc bén màu đen. Cánh tay phải của hắn nhìn dữ tợn vô cùng, một cỗ khí tức thuộc về hung thú thời Thái Cổ Hồng Mông phóng lên trời, khí thế tăng lên liên tục.
Cánh tay Địch Tương vung lên nắm lấy mâm tròn màu trắng trong tay. Pháp bảo mâm tròn điên cuồng cắt xé, nhưng không thể làm tổn thương được lân phiến màu đen mảy may, chỉ phát ra từng tia lửa cùng âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194190/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.