Chương trước
Chương sau
Trường kiếm màu xám tro trong tay Thư Hữu Kim kiếm mang bùng lên dữ dội, hàng vạn hàng ngàn kiếm khí bắn ra, hung hăng phóng tới đại hán áo bào đen như mưa.

Phương Trăn một tay thúc đẩy pháp quyết, hai mắt chớp động ánh sáng màu tím, Lang Nha bổng màu tím trong tay nổi lên vô số Lôi Điện màu tím, cũng hung hăng nện xuống đại hán áo bào đen.

Đại hán áo bào đen kinh hãi, thời khắc này mới giựt cảm thấy mình bị lừa.

Hắn dưới sự kinh hoàng, con mắt dọc ở mi tâm bùng lên ánh sáng đen dữ dội, lập tức biến thành quang mang sềnh sệch giống như chất lỏng vậy, bảo vệ thân thể vào bên trong.

Đồng thời trong miệng gã phun ra một đạo ánh sáng đen, không ngờ đó là một cái vòng tròn cỡ một thước, xoay mòng mòng, đột nhiên biến thành hơn mười trượng, chắn ở trước người.

Đại hán áo bào đen mới vừa thi triển ra thủ đoạn phòng ngự, thì kiếm khí, điện mang đã gào rít đánh tới, đầu tiên là chiếu xuống vòng tròn hắc sắc đó.

Hắc sắc viên bàn bị vỡ ra bẻ như bẻ gảy củi khô nghiền nát gỗ mục vậy.

Mặt của gã lộ vẻ hoảng sợ, nhưng thời khắc này có muốn tránh né, căn bản không còn kịp nữa.

Ầm ầm ầm!

Ánh sáng đen như chất lỏng trên người đại hán áo bào đen chỉ kiên trì một chút, liền bị vỡ ra, kiếm khí màu xám tro và điện mang màu tím lập tức chôn vùi thân thể kẻ này.

- Ầm ầm ầm...

Một loạt tiếng nổ cực lớn phát ra.

Thân thể đại hán áo bào đen bị đánh bay vụt đi, đập vào trên cấm chế ở phụ cận lôi đài, trên người tràn đầy kiếm thương, máu tươi đầm đìa, thân thể cháy đen khắp nơi.

Có lẽ là hai người Thư Hữu Kim hạ thủ còn lưu lại phân tấc, nên đại hán này không hề chết đi, chẳng qua là ngất đi mà thôi.

Thư Hữu Kim hai người liếc nhau, ánh mắt lộ ra nét cười, đồng thời nhìn về phía thanh niên Bàn Quy tộc kia.

Bàn Quy tộc thanh niên sắc mặt thoát chút tái hẳn đi.

Hai người Thư Hữu Kim hét lớn một tiếng, nhào tới nhanh như điện, kiếm khí màu xám tro và điện mang màu tím phóng ra như điện xẹt, đánh tới Bàn Quy tộc thanh niên.

...

Chung quanh một lôi đài khác khác, tiếng hô kinh ngạc liên tục vang lên.

Trên đài, Hãn Chiết lấy một địch hai đánh với hai vị Yêu tộc thanh niên, thế mà vẫn còn chiếm thế thượng phong lớn.

Thanh niên áo bào tro cuối cùng đứng ở góc lôi đài, ngơ ngác nhìn hết thảy diễn ra trước mắt.

Hãn Chiết cầm trong tay một món vũ khí màu trắng hình bánh xe, nhẹ nhàng vung lên, liền có từng lưỡi dao ánh sáng trắng bắn ra.

Những bạch sắc quang nhận này uy lực cực lớn, đối phương liên thủ hai người mà chẳng qua chỉ mới miễn cưỡng ngăn chống được mà thôi.

- Gần như xong rồi.

Hãn Chiết nhàn nhạt nói một câu, bạch sắc viên luân trong tay quang hoa đại phóng, bên cạnh người hiện lên mười mấy cái hư ảnh của viên luân, mỗi một hư ảnh đều có lớn mười mấy trượng, xoay tròn kêu ông ông.

Hãn Chiết điểm ra một chỉ, mười mấy cái hư ảnh viên luân bắn ra, đánh tới hai người đối diện.

Sắc mặt hai người này đại biến, trong nháy mắt đồng thời hét lớn một tiếng, sử dụng ra toàn lực.

Một vị hồng bào đại hán gầm nhẹ một tiếng, toàn thân tản ra ánh sáng đỏ chói mắt, trong nháy mắt biến thành một con xích sắc cự mãng dài hai mươi mấy trượng, toàn thân che lấp dưới lân phiến màu đỏ thẫm, ánh mắt biến thành đỏ như máu, tản ra quang mang u lãnh vô cùng.

Người này là người của Xích Mãng tộc.

Xích Mãng tộc tuy nhiên không phải là bát hoang cổ tộc, nhưng trong Thiên Hà tinh vực cũng rất nổi danh.

Một người khác toàn thân huyết quang bùng lên dữ dội, cả người trong nháy mắt biến thành một con cóc cự đại màu đỏ tươi, cao mười mấy trượng, toàn thân che lấp trong vỏ ngoài như khôi giáp vậy, con mắt lồi ra ngoài, bên trong huyết sắc quang mang lưu chuyển.

Huyết Cáp tộc!

Xích sắc cự mãng hé miệng rắng cự đại ra, bên miệng nổi lên ánh sáng đỏ sáng vô cùng, tạo thành một lốc xoáy lớn màu đỏ, tản ra hấp lực cường đại.

Bạch sắc viên luân vừa đụng đến lốc xoáy màu đỏ, lập tức bị lực lượng quỷ dị của nó thôn phệ bao phủ, xoay tròn tin tít, nhanh chóng rút nhỏ, bị lốc xoáy màu đỏ thôn phệ đi.

Huyết sắc cự cáp quát to một tiếng, phun ra một mảnh sương mù màu máu chắn trước người.

Bạch sắc viên luân hư ảnh vừa đụng đến sương mù màu máu, lập tức dường như bị ăn mòn vậy, quang mang ảm đạm nhanh chóng.

Hãn Chiết ánh mắt nhoáng lên một cái, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, cánh tay vung lên, bạch sắc viên luân pháp bảo trong tay rời tay bay ra, đánh tới xích sắc cự mãng.

Thân thể hắn bắn ra, cũng đánh tới huyết sắc cự cáp.

Bạch sắc viên luân hình thể nhanh chóng phồng lớn lên, trong nháy mắt biến thành Cự Luân to mười mấy trượng, tản ra bạch quang chói mắt vô cùng.

Bạch sắc Cự Luân hung hăng đánh vào lốc xoáy màu đỏ trên miệng xích sắc cự mãng, tiếng ông ông vang lên thật lớn, nhanh chóng xoay tròn cắt xén, định cắt lốc xoáy màu đỏ thành hai nửa.

Lốc xoáy màu đỏ lập tức chấn động kịch liệt cả lên, nhưng mà vẫn chuyển động một cách khó khăn, muốn nuốt vào bạch sắc cự luân giống như vừa rồi vậy, nhưng mà lực còn không đủ.

Xích sắc cự mãng ánh mắt lộ ra một chút thống khổ, hai bên hiện ra tình huống giằng co.

Vào thời khắc này, bạch sắc cự luân quang mang lần nữa bùng lên dữ dội, bề mặt ầm dấy lên bạch sắc hỏa diễm hừng hực, uy năng tăng vọt.

Ầm một tiếng, lốc xoáy màu đỏ tiêu tán bung ra, bạch sắc cự luân hung hăng đập trên đầu xích sắc cự mãng, đánh bay thân hình khổng lồ của kẻ này ra ngoài, văng lên quang mạc bao phủ quanh lôi đài.

Một miệng vết thương sâu hoắm xuất hiện ở trên đầu xích sắc cự mãng, máu tươi phún vọt ra.

Xích sắc cự mãng nằm trên đất, hơi thở thoi thóp, nhưng mà miệng vết thương tránh chỗ yếu hại, không có nguy hiểm đến mạng sống.

Hãn Chiết thân ảnh nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trước người huyết sắc cự cáp, toàn thân nổi lên bạch sắc hỏa diễm hừng hực, Bạch diễm giống như đúc lửa trên Cự Luân pháp bảo vừa rồi.

Thân thể hắn vừa động, hóa thành một đạo ánh lửa màu trắng chói mắt, vọt thẳng tới huyết sắc cự cáp.

Sương mù màu máu vừa đụng đến ánh lửa màu trắng lập tức kêu xèo xèo vang dội, chẳng những không thể ăn mòn ánh lửa, ngược lại bị đốt thành khói xanh.

Huyết sắc cự cáp ánh mắt lộ ra thần tình kinh hãi, hú lên quái dị, há to cái miệng ra, phun ra một mảng huyết vụ lớn, ngưng tụ thành một mặt huyết sắc quang thuẫn, chắn trước người.

Ánh lửa màu trắng nhoáng lên một cái, xuyên qua huyết sắc quang thuẫn, huyết sắc quang thuẫn vỡ vụn.

Vẻ hoảng sợ trong mắt Huyết sắc cự cáp đại thịnh, hai má phồng lên, một vật dài nhỏ đỏ tươi từ trong miệng nó bắn ra, đánh về phía ánh lửa màu trắng, không ngờ chính là đầu lưỡi của nó.

Trong ánh lửa màu trắng truyền ra một tiếng rít bén nhọn, một đạo bạch sắc kiếm ảnh bắn ra.

Hai thân ảnh trong nháy mắt lần lượt bay vọt qua nhau.

Ánh lửa nhoáng lên một cái, thân hình Hãn Chiết hiện ra, sắc mặt hơi có chút tái nhợt.

Huyết sắc cự cáp đầu lưỡi ba một tiếng gãy lìa, thân thể to lớn cứng ngắt đứng yên tại chỗ, ngực bụng của nó nứt ra một vết thương khổng lồ, bày biện dấu vết cháy đen.

Huyết sắc cự cáp thân thể nhoáng lên một cái, ngã trên mặt đất, trong miệng trào ra mảng máu tươi lớn.

- Hãn Chiết, Tề Dự thắng lợi.

Triệu Chu Đồng giương giọng tuyên bố kết quả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.