- Thư công tử, điều này... Chúng ta tiếp theo nên làm như thế nào?
Phương Trăn trong lúc nhất thời còn có chút không rõ tình huống.
- Bọn họ là đang đợi ba đại tộc trưởng đến, sở dĩ dời lại một canh giờ, nhưng mà điều này đối với Thạch huynh thật ra thì chuyện tốt.
Thư Hữu Kim cười nói.
Phương Trăn sau khi nghe xong, cũng tán đồng gật gật đầu.
Mười mấy tên tử đệ tham gia dự thi đó, đại đa số đều không biết làm sao cho phải, đưa mắt nhìn nhau, chỉ có số ít mấy người phi thân lên bát quái diễn võ đài, quả thật là để quen thuộc lôi đài.
..
Nnơi nào đó trong lam sắc không gian, một đạo độn quang từ đàng xa bay vụt đến, trong nháy mắt đến gần, hiện ra thân ảnh của Thạch Mục.
Hắn vào giờ phút này sắc mặt âm trầm, chau mày.
Hắn đã ở nơi lam sắc trong không gian này bay một hồi lâu, tìm đường ra, nhưng mảy may không có thu hoạch.
Duy nhất biết chính là cái lam sắc không gian này lớn kinh người, hắn bay lâu như vậy, không có dấu hiệu đến tận đầu nào.
Vào thời khắc này, Thái Nhi từ túi linh thú bay ra, khí sắc so với trước đã khá nhiều, nhưng mà vẫn chưa hoàn toàn lành vết thương.
Nó nhìn chung quanh mấy lần, kinh nghi nói:
- Chà, nơi này là nơi nào? Cái người áo bào lam đó đâu? Thạch Đầu ngươi giết hắn rồi?
Thạch Mục tùy ý gật gật đầu, có chút không yên lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194171/chuong-1060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.