Sau khi Thạch Mục nghe xong cũng sững sờ. Nhưng trên mặt vẫn không lộ ra quá nhiều kinh ngạc.
Đối với Quỳ Giáp Liên này, hắn cũng từng nghe nói qua một chút.
Vật ấy chính là dị chủng tiếng tăm lừng lẫy thời thượng cổ. Mặc dù nó được gọi là sen, nhưng trên thực tế lại không phải là hoa sen gì cả. Mà nó sinh trưởng ở nơi cực lạnh. Nó là hạt giống của một loại cây tên là Quỳ Giáp mọc ở sâu dưới nền đất kết ra.
Vật ấy ở dưới linh lực thúc đẩy, có thể hóa thành một tầng hộ giáp hình hoa sen, đủ có thể chống đỡ một đòn Thần cảnh. Đó chính là thần vật bảo toàn tính mạng. Vì vậy mới được đặt tên trở thành Quỳ Giáp Liên. Nhưng một viên, chỉ có thể sử dụng một lần.
Tục truyền, mỗi cây này trải qua trăm năm, mới có khả năng kết ra một hạt giống. Mấu chốt là cây này đã sớm diệt sạch trong gần vạn năm nay. Ở tinh vực Thiên Hà một số gần như tuyệt tích.
Nếu không phải có hiểu biết về nội tình thâm hậu của Phi Thiên Thử Nhất Tộc, hắn tất nhiên cũng sẽ kinh ngạc không thôi.
Chỉ có điều sau khi biết bảo khố Địa Cung của đối phương, đối với việc Thư Hữu Kim lấy ra dị bảo hiếm quý gì đó, hắn tất nhiên sẽ không lại có quá nhiều kinh ngạc.
Chỉ thấy ở trong tay Thư Hữu Kim, hạt giống này đột ngột phát ra ánh sáng màu vàng, bao phủ lấy toàn thân hắn.
Trong ánh sáng màu vàng, từng sợi kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194152/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.