Chương trước
Chương sau
- Thần cảnh trung kỳ!

Thạch Mục nghe vậy, thần sắc trên mặt không thay đổi, nhưng trong lòng lại chấn động.

Trong các đại cảnh giới, Thần cảnh có thực lực chênh lệch cực lớn, giống như lạch trời.

Thiên Phượng Nhất Tộc quả nhiên không hổ danh là một trong ba tộc lớn ở tinh vực Thiên Hà. Không chỉ có nắm giữ bảy Thần cảnh. Chỉ một mình Chẩn phu nhân này đã nắm giữ thực lực như thế. Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc hiện nay còn xa mới có thể sánh bằng.

- Ngọn lửa màu vàng vừa nãy thật là lợi hại. Ngươi có biết đó là thần thông gì hay không?

Thạch Mục hỏi.

- Thiên Phượng Nhất Tộc lấy thần thông thuộc tính hỏa, tốc độ, không gian là chính. Ngọn lửa màu vàng này chắc là Huyền Cương Kim Diễm nổi danh trong Thiên Phượng Nhất Tộc. Có người nói trong Thiên Phượng Nhất Tộc không có mấy người tu thành thần thông hỏa diễm này.

Thư Hữu Kim nói.

- Huyền Cương Kim Diễm!

Thạch Mục chậm rãi gật đầu, nhớ kỹ cái tên này trong lòng.

Năm đó, người dẫn Chung Tú đi cũng đã từng thi triển qua ngọn lửa màu vàng này. Nếu như bên trong Thiên Phượng Nhất Tộc không có mấy người tu thành thần thông này, vậy muốn tìm ra được khẳng định không khó.

Trải qua bản nhạc đệm nhỏ này, việc tiến hành kiểm tra sau đó đặc biệt thuận lợi. Phần lớn mọi người trong điện mỗi người đều đặc biệt phối hợp. Rất nhanh liền đến phiên bốn người của Thạch Mục.

- Tại hạ Thạch Mục, chính là người của Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, đến đây chúc mừng đại điển thánh nữ kế nhiệm của Thiên Phượng Tộc.

Thạch Mục lấy ra lệnh bài trưởng lão của Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, đưa tới.

- Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc!

Người chịu trách nhiệm kiểm tra của Thiên Phượng Nhất Tộc biến sắc.

Mặc dù bây giờ, tám tộc Hoang Cổ tên đã không có bao nhiêu người nhắc tới. Nhưng Thiên Phượng Nhất Tộc đối với cái tê Di Thiên Cự Viên, tất nhiên có biết.

Chỉ có điều, Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc ở bên ngoài đã sớm mai danh ẩn tích nhiều năm. Hiện tại đột nhiên xuất hiện, vẫn khiến cho bọn họ có chút kinh ngạc.

Thư Hữu Kim thật ra không có gì. Nhưng sắc mặt của hai người An Hoa, Phương Trăn lại biến đổi.

Thạch Mục cũng không tiết lộ thân phận với bọn họ. Mặc dù bọn họ đoán được thân phận của Thạch Mục không tầm thường. Chỉ có điều bọn họ không nghĩ tới Thạch Mục lại là người của Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc.

Một đại hán mặc giáp đỏ tiếp nhận lệnh bài, kiên tra một chút, sau đó gật đầu, đưa lệnh bài giao trả lại cho Thạch Mục.

- Hóa ra là bạn hữu của Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc. Mời vào!

Đại hán mặc giáp đỏ cung kính nói.

Đám người Thư Hữu Kim, Phương Trăn, An Hoa cũng đều lấy ra chứng minh thân phận.

Đại hán mặc giáp đỏ lại biến sắc. Bốn người Thạch Mục đều thuộc một trong tám tộc Hoang Cổ đã từng được đặt song song cùng Thiên Phượng Nhất Tộc.

- Hoan nghênh các người tới Phượng Dực Thành ta. Mấy vị thân phận không tầm thường. Có cần ta an bài cho mấy vị nơi ở hay không?

Đại hán mặc giáp đỏ chỉ thoáng trầm ngâm một lát, nói như thế.

- Không cần. Chúng ta cũng đã quen tự do hành động rồi.

Thạch Mục thản nhiên nói một câu, sau đó nhìn đại hán mặc giáp đỏ gật đầu, đi về phía bên ngoài trước.

Nhóm bốn người rất nhanh đã biến mất ở bên ngoài.

Đại hán mặc giáp đỏ nhìn theo bóng dáng mấy người rời khỏi đó, ánh mắt lóe lên một cái, phất tay gọi ra một người, rỉ tai vài câu.

Người kia gật đầu, nhanh chóng rời khỏi đó.

Bốn người Thạch Mục rất nhanh đi tới bên trong Phượng Dực Thành. Trong không khí có khí tức hỏa diễm càng nồng đậm hơn. mặt đất và bầu trời đều hiện ra một màu đỏ nhàn nhạt.

Bên trong thành, kiến trúc gần như đều lấy màu đỏ là chính.

Đường phố bên trong thành phồn hoa náo nhiệt vô cùng. Khắp nơi đều là cửa hàng có quy mô lớn, người đến người đi, chen vai thích cánh. So với bất kỳ thành trì nào trong tinh vực Thiên Hà Thạch Mục đã nhìn tháy trước đây, nơi đây phồn hoa phải gấp tới mười lần.

...

Mấy ngày sau, Chu Tước Tinh.

Phượng Dực Thành ở vào vị trí phía nam của Chu Tước Tinh. Là một tòa hùng thành với tường thành màu đỏ, cao tới trăm trượng. Cả bức tường thành lấy Xích Diệu Thạch để xây dựng. Trên các lỗ châu mai khắp nơi đều có khắc hình vẽ hỏa diễm cực lớn. Hai cánh cửa gỗ cực lớn Sí Lưu Đồng mở về phía hai bên thông suốt. Trên mỗi cánh cửa khắc nửa hình vẽ hỏa phượng, thoạt nhìn vô cùng hoa mỹ.

Lúc này, dưới cổng tường thành, người qua lại giống như dệt cửi. Ngựa xe như nước. Rất nhiều Yêu tộc mặc trang phục, tướng mạo kỳ lạ đều tràn về phía bên trong thành.

Đường cái Chu Tước ở đối diện cửa thành ồn ào náo nhiệt đông nghịt người. Hai bên là các loại cửa hàng lầu các san sát nối tiếp nhau, sắp hàng vô cùng dày đặc.

Trên mỗi cửa hàng và mỗi Thải Lâu đều có hai thanh gỗ từ đó đột nhiên kéo dài ra về phía đường. Phía trên treo đầy những lá cờ đỏ tươi, có vẻ vô cùng vui mừng.

Dọc con đường bên trong thành đi về hướng bắc hơn trăm trượng n, bên trái có một tòa tửu quán ba tầng, cao tới mười trượng. Ở tầng cao nhất, vị trí gần đường bày một chiếc bàn vuông bằng gỗ lim. Bên cạnh có bốn người đang ngồi vây quanh.

Một người trong đó dáng vẻ to lớn, khuôn mặt kiên nghị. Lúc này trong tay hắn đang cầm một ly trà, nhưng không uống cạn, mà giơ lên đưa đến vị trí đầu vai.

Ở trên vai của hắn có một con vẹt ngũ sắc đang đứng, đưa mỏ của mình thò vào bên trong chén trà, khẽ hớp hai cái. Sau đó, nó ngẩng đầu lên, xúc vài cái, lại phun ra.

Mà ba người ngồi ở những vị trí khác kia đều có nét đặc sắc riêng của mình. Một người trong đó có mái tóc đỏ như lửa. Một người khác lại có đôi mắt màu tím.

Mấy người này không phải là ai khác, chính là bốn người Thạch Mục và Thư Hữu Kim.

- Thiên Phượng Nhất Tộc này quả nhiên là đại tộc danh môn. Một đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ không ngờ dẫn tới bách tộc yêu giới đồng thời tới đây. Thực sự không đơn giản.

Thư Hữu Kim lộ ra vẻ mặt hâm mộ, thở dài nói.

- Đúng vậy, chúng ta mặc dù cùng xưng là tám tộc Hoang Cổ, nhưng hiện tại... Ai...

An Hoa thở dài, trong tay cầm một chén rượu uống vào một ngụm.

Phương Trăn không nói gì, cũng uống một chén rượu.

- Trên đường phố này, gần như cứ cách mười trượng lại có một hai Thiên Phượng Nhất Tộc mặc trang phục hộ vệ cảnh giới. Mà ở trong lầu các bên đường cũng có không ít lực lượng cảnh giới ẩn nấp. Ta thấy, đại điển tiếp nhận chức vụ lần này hình như không đơn giản như vậy.

Thạch Mục đặt chén trà xuống, thu hồi mắt từ lâu các bên ngoài đường phố lại, mở miệng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.