Chương trước
Chương sau
- Cũng không biết Chung Tú có thật sự ở trong Thiên Phượng tộc hay không.

Thạch Mục khẽ thở dài, nói.

- U, Thạch Đầu nhớ vợ.

Hai cánh Thải Nhi mở ra, từ đầu vai Thạch Mục bay đi, cười nói.

Thạch Mục ngẩng đầu trừng mắt với, nói:

- Trước đây không biết tung tích của Tú Nhi, ngược lại không sao. Nhưng hiện tại đã có manh mối, ta tất nhiên chỉ hận không thể ngay lập tức đi tìm nàng.

- Vậy để ta đi tới Thiên Phượng Nhất Tộc nhìn thử. Ta cảm thấy đợi mãi ở nơi rách nát này cũng không thoải mái.

Thải Nhi nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên, lập tức nói.

- Tu vi Triệu Tiển Huyền Công vốn cao hơn ta một đoạn. Hiện tại Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc lại loạn trong giặc ngoài. Ta sao có thể không quan tâm rời đi cho được? Huống hồ Thiên Phượng tộc cách nơi này cũng không gần. Nếu ta muốn đi vào, tốt nhất là có thể tìm một lý do thích hợp.

Thạch Mục nói như thế.

- Nghe ngươi nói như vậy, ngược lại cũng có đạo lý. Chỉ có điều ta cảm thấy Chung tỷ tỷ chắc hẳn là ở ngay trong Thiên Phượng Tộc, chờ ngươi làm tốt chuyện bên này, ta sẽ cùng ngươi đi tìm cũng được.

Thải Nhi trấn an nói.

- Tạm thời cũng chỉ có thể như thế.

Thạch Mục gật đầu nói.

...

Mấy ngày sau, trong mật thất động phủ.

- Cái gì? Thạch Đầu, ngươi lại muốn bế quan?

Vẻ mặt Thải Nhi không tình nguyện nói.

- Không sai. Tu vi của ta dừng lại ở Thánh Giai sơ kỳ đã lâu. Hiện tại ta vừa nhận được công pháp của Bạch Viên Lão Tổ năm đó, tất nhiên phải cố gắng tìm hiểu một chút. Thế nào?

Thạch Mục khoanh chân ngồi ở giường đá giữa mật thất, nói.

- Cũng không có gì. Ta chỉ cảm thấy nơi này là địa bàn của người ta, chúng ta ở chỗ nơi khỉ sống này không quen. Ngươi bế quan có thể không quá an toàn hay không?

Thải Nhi nghiêm trang nói.

- Ta tốt xấu gì cũng nhận một cái chức suống là một Tứ trưởng lão. Mặc dù tam trưởng lão rất có ý kiến kín đáo đối với ta, nhưng ngoài mặt bọn họ cũng không dám làm gì đối với ta. Về phần ngầm... Bọn họ nếu không sợ chết, cứ tới.

Thạch Mục nghe vậy, thoáng cười nói.

- Nhưng Thạch Đầu ngươi một mình bế quan... Ta phải làm sao bây giờ? Ta không phải sẽ nghẹn chết ở chỗ này sao?

Thải Nhi bất đắc dĩ nói.

- Ha hả, ta lại không nói muốn ngươi đợi ở chỗ này. Ta có chuyện quan trọng khác muốn giao cho ngươi.

Thạch Mục nói.

- A, chuyện gì?

Thải Nhi hỏi.

- Trong lúc ta c tu luyện, ngươi giúp ta tìm hiểu một chút về vị trí của hai loại vật bản nguyên thuộc tính hỏa và thuộc tính thủy, xem có thể tìm được manh mối gì hay không?

Sau khi Thạch Mục trầm ngâm một lát, nghiêm túc nói.

- A, chuyện này à? Ta biết, không có mấy thứ này, ngươi không có cách nào tiếp tục tu luyện được nữa!

Sau khi Thải Nhi nghe xong, gật đầu một cái nói.

- Cửu Chuyển Huyền Công tiến vào thất chuyển, cũng phải bắt đầu chuẩn bị cho cửu chuyển sau đó. Cho nên mặc dù có vật bản nguyên và hoàn cảnh thích hợp, tu luyện mỗi chuyển tiếp theo đều sẽ trở nên càng khó khăn hơn.

Thạch Mục dường như suy nghĩ tới điều gì nói.

- Xem ra trong khoảng thời gian này Thạch Đầu ngươi lại có cảm ngộ mới?

Thải Nhi hỏi.

- Trước đó, khi ở trong bí cảnh, tàn hồn của Bạch Viên Lão Tổ từng có ý chỉ điểm. Lúc đó ta vẫn chưa suy nghĩ cẩn thận. Nhưng đã nhiều ngày tĩnh tâm, ta lại càng phát giác trong lời nói của hắn có ẩn chứa thâm ý.

Thạch Mục gật đầu một cái nói.

- A, là cái gì? Nói ta nghe một chút đi

Thải Nhi có chút ngạc nhiên nói.

- Tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, vốn chính là tiến dần lên từng tầng, là quá trình thận trọng đánh bước nào củng cố bước ấy. Chỉ có tiến hành dung hội tụ thuộc tính khác trong cơ thể trước, ngưng luyện lại, khiến cho các thuộc tính ở trong cơ thể ta đạt được trạng thái thăng bằng, mới có thể đi vào tu luyện chuyển tiếp theo. Theo thuộc tính trong cơ thể tăng nhanh, muốn giữ vững trạng thái cân bằng này lại càng khó.

Thạch Mục nói.

Trên thực tế, chỉ ở trong tu luyện ba chuyển trước Thạch Mục mới làm được cân đối âm dương. Dù sao tu luyện chuyển thứ 3, từ trên ý nghĩa nhất định, đó là cân đối lực âm dương.

Mà ở trong tu luyện tiếp sau, vì để mau chóng nâng cao tu vi, mỗi chuyển hắn cũng chỉ là miễn cưỡng dung hợp thuộc tính trước đó, vẫn chưa đạt được sự cân đối thật sự. Cho nên hiện tại, ba loại thuộc tính kim, mộc, thổ trong cơ thể hắn đã từ từ có chút cảm giác khó có thể khống chế.

Nếu không phải trong ở bí cảnh, tàn hồn Bạch Viên có ý định chỉ điểm, hắn sợ là vẫn không nghĩ tới một điểm này.

- Lúc trước Túc Thăng Chân Nhân cũng từng nói qua, thời khắc Huyền Công cửu chuyển đại thành, tu vi toàn thân của tất cả những người tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công trên các tinh vực, đều sẽ chảy vào bên trong cơ thể đại thành. Tình hình đó cũng không có khác biệt qua lớn so với vạn sông chảy vào một biển. Vì vậy người tu luyện nhất định phải có huyết mạch và khí lực cực mạnh, mới có thể tiếp nhận được. Theo tâm đắc ta tu luyện Huyền Công thu hoạch được, có thể thấy, ngoại trừ hai điểm này ra, còn có một phương diện rất quan trọng, đó là phải đạt được cân bằng Âm Dương Ngũ Hành trong cơ thể.

Thạch Mục tiếp tục giải thích.

Cân đối liền có ý nghĩa là vững chắc.

- Ta vẫn không hiểu. Thế nào càng nghe càng mơ hồ.

Thải Nhi lắc đầu giống như trống bỏi.

Thạch Mục suy nghĩ một hồi, giải thích:

- Lấy một thí dụ, lại giống như ngươi có một thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén, muốn chứa nó, nhất định phải sử dụng vỏ kiếm kiên cố nhất.

- Ngươi vừa nói như vậy, ta liền hiểu. Nói chung là muốn ăn nhiều linh thạch hơn, nhất định phải có cái bụng ăn uống giống như ta, đúng không?

Thải Nhi bừng tỉnh hiểu ra nói.

Sau khi Thạch Mục nghe xong, không khỏi bật cười, trong miệng nói:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.