Sau khi nhìn theo bóng dáng Thải Nhi rời đi, Thạch Mục xoay người quay lại nhìn Bạch Phi hỏi:
- Tam trưởng lão, không biết như vậy đã đi được hay chưa?
- Đi thôi.
Bạch Phi ôn hoà nói một câu. Hắn quay người sang, đi vào lối vào vách núi.
Thạch Mục theo ba người đi vào lối vào vách núi. Bên trong là một lối đi. Chỉ có điều lối đi này cũng không dài. Rất nhanh bọn họ đi tới một chỗ không gian trong lòng đất.
Nơi này rất rộng rãi, khoảng hai ba mươi trượng. Ở chính giữa là tế đàn cao. Trên tế đàn dựng một tấm bia đá màu đen. Phía trên lóe lên ánh sáng màu đen, mơ hồ có thể thấy một vòng xoáy màu đen chậm rãi chuyển động, tản ra từng đợt chấn động vô cùng cường đại.
- Tấm bia đá này chính là lối vào bảo tàng?
Bốn người tới trên tế đàn. Thạch Mục nhìn tấm bia đá màu đen, mở miệng hỏi.
- Không sai. Thạch Mục đạo hữu, xin mời.
Đại trưởng lão giơ tay lên làm ra một tư thế mời, nói.
Thạch Mục lật tay lấy ra lệnh bài màu nâu. Trong lòng hắn âm thầm thở ra một hơi, chậm rãi đi về phía trước. Đồng thời tâm niệm thoáng động, rót chân khí vào bên trong Thiết Viên Lệnh.
Keng.
Một tiếng động vang lên!
Mặt ngoài của lệnh bài sáng lên từng vòng linh văn. Toàn thân tản ra ánh sáng mờ tỏ, lơ lửng ở trong lòng bàn tay của hắn.
Tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Thạch Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194036/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.