Chương trước
Chương sau
Thạch Mục không để ý đến Thải Nhi, xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía dưới động phủ.

Mười mấy tên đệ tử tu vi Thiên Vị Ly Trần Tông, Trục Vân Thánh Điện thấy hai Thánh giai bị chém giết, quá mức sợ hãi, không dám ham chiến, chạy trốn tứ tán.

- Hiện giờ các vị mới đi, không phải quá muộn rồi sao?

Đát mắt Thạch Mục vô cùng lạnh lẽo, kim quang trong tay phát ra ngày càng rực rỡ, sau một khắc hóa thành vô số lưỡi dao ánh sáng màu vàng, giống như gió táp mưa sa quét về phía đám người chạy thục mạng.

A!

Nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên, mười mấy tên Thiên Vị đều không chạy thoát, bị vô số kim sắc quang nhận đâm xuyên, đột tử tại chỗ, máu tươi tung tóe khắp nơi.

Bên trong trận pháp, những tên đệ tử trăm năm trợn mắt há hốc mồm.

Hai tên Thánh giai, mười mấy Thiên Vị chỉ bằng vài lần hô hấp đã bị chém giết?

Người mặc kim giáp giữa không trung là ai?

Tâm niệm Thạch Mục khẽ đông, thu hồi Cửu Long Tỏa Kim Giáp, hạ xuống.

Hắn vung tay lên, một tia kim quang hiện lên, phá vỡ trận pháp Thải Nhi thiết lập.

- Đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối!

Mười mấy người vội vàng bay ra khỏi trận pháp, lập tức dập đầu.

Hiện tại bọn hắn mới thấy được phục sức mặt trên người Thạch Mục, là một đệ tử nghìn năm.

- Tông môn đang lâm vào kiếp nạn lớn, ở đây không an toàn, các ngươi chạy nhanh đến Huyền Linh Tháp đi, có thể ở đó an toàn hơn một chút.

Thạch Mục nói.

- Vâng, đa tạ tiền bối dạy bảo.

Mấy người vốn đang hốt hoảng lo sợ, vừa nghe chuyện đó, trong lòng mừng rỡ, thi lễ với Thạch Mục, sau đó bay về phía Huyền Linh Tháp.

- Thạch Đầu, chuyện gì đang xảy ra? Người Ly Trần Tông và Trục Vân Thánh Điện sao lại tấn công?

Thải Nhi bay đến, móng vuốt quắp lấy hai pháp khí trữ vật của hai Thánh giai kia.

- Ta cũng không biết.

Thạch Mục lắc đầu.

- Giờ chúng ta nên làm gì đây?

Thải Nhi hỏi.

- Dựa vào tình hình hiện tại, e rằng toàn bộ Thanh Lan Thánh Địa bị xâm lấn rồi, không biết tình huống ngoài kia thế nào. Chúng ta nên về Huyền Giai Không Gian trước, mang bọn Tề Phong theo, tranh thủ thời gian rời khỏi đây.

Thạch Mục cúi người ôm lấy liên hoa đồng tử, nói ra quyết định của mình.

Đứa bé không khóc cũng không quấy phá, ngoan ngoãn để Thạch Mục ôm.

Thải Nhi vội vàng gật đầu đồng ý.

Toàn thân Thạch Mục phát ra ánh sáng màu lam rực rỡ, bay đi thật nhanh, cấp tốc di chuyển về Huyền Linh Tháp.

...

Đông Thánh Tinh, bên ngoài Thanh Lan Thánh Địa.

Túc Thăng Chân Nhân đang đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt trầm tĩnh như nước.

Sau lưng hắn, có mấy trăm người đang đứng, trong đó có hai mươi người đạt đến tu vi Thánh giai, chính là nhóm người Quan Sơn Hải.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều nghiêm trọng, chăm chú nhìn vào tinh không xa xa đen kịt, nơi có từng tia tinh quang chớp động đứng tập trung thành mảng lớn đang không ngừng to lên, thoạt nhìn có khoảng chừng hai băm trăm quang điểm, đến gần Đông Thánh Tinh.

Chưa bằng thời gian uống hết một chén trà, những quang điểm đó càng ngày càng rõ ràng, có thể nghe thấy thanh âm của nó, khiến mọi người bắt đầu xôn xao.

Từng quang điểm là một chiến hạm không lồ, phát ra kim quang rực rỡ, khí thế kinh người.

Đúng lúc này, bên trong Thanh Lan Thánh Địa, hào quang trên Huyền Linh Tháp sáng ngời, một luồng kim quang chói mắt từ đó bắn lên không trung, trực tiếp phá tan từng tầng mây mù, xuyên ra ngoài Đông Thán Tinh.

Kim quang kia tựa như khói, lại giống như lửa, vỡ nát ở ngoài Đông Thánh Tinh, tạo thành từng kim sắc quang điểm phân tán bốn phương tám hướng.

Từng điểm kim quang giống như sóng biển màu vàng quét về bốn phía, bắt đầu mở rộng từng tấc từng tấc, cuối cùng bao phủ toàn bộ Đông Thánh Tinh.

Màn sáng bao quanh Đông Thánh Tinh hiện ra vô số phù văn huyền ảo, chúng bắt đầu ngưng kết, lưu chuyển liên tục, thoạt hình giống như một đám quang mang màu vàng.

Đại trận thủ hộ vừa khởi động, mặt đất chung quanh Đông Thánh Tinh bắt đầu có những tiếng nổ vang lên, hàng trăm chiếc chiến hạm cực lớn bay lên, xuất hiện bên ngoài Đông Thánh Tinh, sau đó ngừng lại.

Túc Thăng Chân Nhân và một đám Thánh giai thấy thế, bay về phía chiếc chiến hạm màu vàng ở giữa, sau đó hạ xuống.

Bà lão tóc trắng cùng thanh niên tuấn tú đang đứng trên boong tay, vừa thấy Túc Thăng Chân Nhân hạ xuống, nhanh chóng bước lên thi lễ:

- Sự việc gấp rút, một bộ phận đệ tử bên ngoài Thánh Địa không về kịp. Trước mắt có một trăm lẻ chín chiến hạm được xuất động, có hơn ba vạn đệ tử tham chiến.

Túc Thăng Chân Nhân khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

- Hoắc Ngữ Chân, Bạch Cập, sao chỉ có hai ngươi? Ba người Nam Cung đâu rồi?

Quan Sơn Hải đi đến sau lưng Túc Thăng Chân Nhân, đưa mắt nhìn quét qua chiến hạm, sau đó mở miệng hỏi hai người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.