Chương trước
Chương sau
Hiện giờ hắn vẫn không thể khống chế Phiên Thiên Côn hoàn toàn, mà kim giáp này có thể triệu hồi bất kỳ lúc nào, hoàn toàn điều khiển được uy năng của nó.

Thế nhưng, pháp lực tiêu hao để pháp bảo này bảo vệ thân thể cũng tăng lên nhiều hơn, nếu hoàn toàn thi triển Cửu Long Hộ Thể, có thể không thèm để ý đến công kích của Thần Cảnh sơ kỳ, phối hợp với bí thuật đồ đằng và biến hóa về thổ, thậm chí có thể chống đỡ được một lần tấn công của Thần Cảnh trung kỳ, chẳng qua là với pháp lực của bản thân lúc này cũng không thể kéo dài quá lâu.

Hắn nghĩ đến đây, nhìn chiến giáp trên người, hiện tại đã tăng lên phẩm giai, hình thức bên ngoài thay đổi cực nhiều, nếu lại gọi Chân Long Tỏa Kim Giáp sẽ không quá thích hợp

- Gọi là Cửu Long Tỏa Kim Giáp là được.

Hắn suy nghĩ ra một cái tên mới.

Hắn cẩn thận đánh giá Cửu Long Tỏa Kim Giáp, một hồi lâu sau, mới bỏ qua sự yêu thích của bản thân, thu nó vào trong cơ thể.

Thời gian kế tiếp, hắn dứt khoát ngồi xuống trong mật thất, khôi phục trong chốc lát, sau đó mới rời khỏi, bay ra ngoài động phủ.

Ánh mắt Thạch Mục quét qua khắp nơi, lông mày nhíu lại.

Phủ đệ lúc này hơi yên tĩnh, không thấy thân ảnh của Thải Nhi, tại nhà chính cũng chỉ có vài người hầu quét tước.

Đầu hắn xoay sang hướng khác, đi đến thiên điện.

Một lát sau, vừa đẩy ra phòng ngủ trong thiên điện, phát hiện chăn đệm đã được gấp lại ngăn nắp cẩn thận, đứa bé kia cũng không ở đây.

Thạch Mục nhíu mày đi ra khỏi phòng, đến tiền viện.

Kết quả, hắn vừa mới đặt chân vào trong sân, đã thấy khuôn mặt Tề Phong hết sức buồn rầu đi từ ngoài vào.

- Tề quản sự.

Thạch Mục gọi hắn.

Lúc này Tề Phong mới chú ý đến Thạch Mục, lập tức chạy đến cung kính thi lễ:

- Phủ chủ, ngài đã xuất quan.

- Bọn Thải Nhi đâu?

Thạch Mục hỏi.

- Hôm qua Mã Lung Phủ chủ đến đây, đưa Thải gia và tiểu thiếu gia về phủ của nàng rồi. Trong khoảng thời gian ngài bế quan, bọn người Thải gia cứ ba năm ngày sẽ đến chỗ Mã Lung Phủ chủ ở hai ngày.

Tề Phong nhất nhất kể lại chi tiết.

- À, được, ta biết rồi, ngươi lui đi.

Thạch Mục gật đầu, phân phó.

Tề Phong nghe xong, không lên tiếng nhưng vẫn chưa chịu rời khỏi, đứng ngay tại đó, vẻ mặt do dự.

- Sao vậy, có chuyện gì sao?

Thạch Mục nhíu mày hỏi rõ.

- Khởi bẩm Phủ chủ, gần đây trong Thanh Lan Thánh Địa có tin đồn, ta không biết nên nói hay không.

Tề Phong vẫn chần chừ không dám nói thẳng.

- Tin đồn gì?

Thạch Mục hỏi, trong lòng trầm xuống, không nhịn được dâng lên một nỗi bất an.

- Không biết Phủ chủ còn nhớ, chuyện ba Đại Thánh Địa thăm dò Thương Nguyện Thánh Cảnh xuất hiện?

Tề Phong không nói hẳn ra, mà hỏi lại Thạch Mục.

- Ta vẫn nhớ rõ, nói tiếp đi.

Thạch Mục vẫn cau đôi lông mày lại.

- Ta vừa nghe nói, có biến cố phát sinh trong hành trình đến Thương Nguyệt Thánh Cảnh. Ba Đại Thánh Địa phái ra mấy trăm người, chẳng những không tìm được Thương Nguyệt Thần Thụ, mà còn không biết vì sao xuất hiện xung đột giữa Thanh Lan Thánh Địa ta và hai Đại Thánh Địa khác.

- Hiềm khích giữa ba Đại Thánh Đại đã vô cùng sâu sắc, những người này đồng hành cũng nhau đều có tâm tư riêng, khó tránh khỏi xung đột. Nhưng chẳng phải mỗi Đại Thánh Địa đều có hai trưởng lão Thánh giai cùng đi sao?

Thạch Mục vẫn chưa rõ ràng sự tình lắm.

- Tuy rằng nói vậy, nhưng mâu thuẫn lần này phát sinh chủ yếu giữa đệ tử thân truyền Thánh Chủ Triệu Tiển và Thiếu chủ Trục Vân Thánh Điện Mục Dịch. Nghe nói tu vi của hai người cao thâm, Thánh giai bình thường không làm gì được họ. Kết quả, Triệu Tiển không chỉ thi triển tầng thứ bảy Cửu Chuyển Huyền Công hiển lộ thực lực vô cùng kinh khủng mà còn dùng thủ đoạn tàn nhẫn giết Mục Dịch...

Tề Phong nhăn mày thật sâu.

- Hả?

Thạch Mục cực kỳ kinh ngạc.

- Nghe nói, Thánh Chủ Trục Vân Kiếm Phái Mục Thiên Tuyệt đã tức giận đùng đùng, muốn đến đây ba mặt một lời, thậm chí còn có lời đồn, Mục Thiên Tuyệt đã liên hợp với Thân Đồ Nam Ly Trần Tông, hai đại Thánh Chủ mang đại quân đến Thanh Lan Thánh Địa. Hiện tại, lòng người trong Thanh Lan Thánh Địa vô cùng bàng hoàng, không ít người tìm cách chạy trốn rồi.

Tề Phong lo lắng nói.

Sau khi Thạch Mục nghe xong, cau mày trầm ngâm.

Nếu tin tức Tề Phong nói là thật, vậy thì mâu thuẫn tích góp từng năm từng năm tại Di Dương Tinh Vực đã bộc phát triệt để, đại chiến quét sạch tinh vực sẽ không thể tránh khỏi.

Đối với kết quả này, hắn không quá ngạc nhiên, chẳng qua cảm thấy nó đến sớm hơn dự đoán của chính mình.

Hành vi lần này của Triệu Tiển chính là cố ý châm ngòi, là mồi lửa cho cuộc đại chiến lần này.

Mặc dù hắn biết chút ít quan hệ giữa hắn và Thiên Đình, nhưng lại chẳng có chứng cứ, không thể nói được gì.

- Trận chiến này, bên trong Thanh Lan Thánh Địa e rằng cũng không an toàn đâu, ngươi chuẩn bị sớm đi, nếu thời cơ đến, ta sẽ sắp xếp ngươi cùng những người hầu rời khỏi đây.

Thạch Mục suy nghĩ một lát, sau đó quyết định.

- Phủ chủ...

Trên gương mặt mập mạp của Tề Phong hiện lên vẻ biết ơn sâu sắc, chỉ ấp úng nói được hai chữ.

- Được rồi, ngươi lui xuống sắp xếp mọi việc đi. Việc này rất quan trọng, không phải chuyện đùa, ta phải mang bọn Thải Nhi về.

Thạch Mục gật nhẹ đầu, phân phó nói.

Tề Phong nhanh chóng đồng ý, sau đó nhanh chóng quay về tiền viện.

Thạch Mục đứng tại chỗ cân nhắc một hồi lâu, sau đó vẫy tay triệu hồi Long Vũ Phi Xa, bay đến Huyền Linh Tháp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.