Chương trước
Chương sau
Ba người Ly Trần Tông rời đi, ánh mắt Túc Thăng Chân Nhân quét qua đại điện, hỏi:

- Các vị thấy sao?

Vừa dứt lời, trưởng lão Nam Cung từ trên ghế đứng lên, mở miệng nói:

- Khởi bẩm Thánh Chủ, Thương Nguyệt Thánh Địa đã bị diệt từ cách đây quá lâu, đột nhiên xuất hiện, sự tình vô cùng kỳ quặc, cần phải xử lý thận trọng. Ta đề nghị cần phải người điều tra trước, sau đó mới quyết định tiếp.

Sau khi nghe xong, trường bào trên người Quan Sơn Hải thả xuống, hắn cũng đứng dậy, nói:

- Thánh Chủ, xin cho Quan mỗ nói thẳng, Thánh Cảnh xuất hiện, thường giống như phù dung sớm nở tối tàn, làm sao để cho chúng ta có thời gian điều tra chứng thực? Nếu không nắm chặt thời cơ này, bỏ qua nó sẽ vô cùng hối tiếc.

- Lời của Quan Hộ Pháp không đúng rồi, hiện tại quan hệ giữa ba Đại Thánh Địa không giống lúc trước, tâm đề phòng phải có. Huống chi, hành vi của Ly Trần Tông vô cùng đáng nghi, mới phát hiện Thánh Cảnh mới chỉ vài tháng, đã công khai tin tức này, thời gia quá ngắn, chỉ đủ đi qua lại được chừng vài lần thôi, phương pháp mở kết giới sẽ không xác nhận thực tế thông báo cho chúng ta, nếu đồng ý sẽ vô cùng sơ sài qua loa.

Hà Hoa Tiên Tử biện giải quan điểm của mình.

- Hà Hoa Tiên Tử nói cũng có lý, nhưng nếu như Thương Nguyệt Thánh Cảnh là thật, vậy Thanh Lan Thánh Địa ít nhất có được ba Nguyệt Thần Quả, tức là sẽ có thêm ba cường giả Thần Cảnh, ý nghĩa vô cùng to lớn với Thanh Lan Thánh Địa chúng ta, nếu cần mạo hiểm cũng nên thử một phen.

Nhạc Sơn Hộ Pháp thuyết phục.

- Ta cũng đồng ý với Nhạc Sơn Hộ Pháp, đệ tử Thanh Lan Thánh Địa cũng không phải cừu non để người khác giết hại, cho dù có âm mưu gì đi nữa, cũng không thể không trở ra toàn vẹn. Huống hồ có Thánh Chủ Tôn Tượng, Ly Trần Tông cũng không dám làm càn.

Quan Sơn Hải phụ họa nói.

Tranh chấp trong đại điện diễn ra không ngừng, đa số trưởng lão Thánh giai ủng hộ tham dự việc này, nhưng một số ít khác trong đó có trưởng lão Nam Cung kiên trì không chịu đồng ý.

- Được rồi! Chúc ta nghe phương án của Ly Trần Tông trước, sau đó quyết định.

Túc Thăng Chân Nhân vung tay lên, quát bảo im lặng, sau đó nói ra ý định của mình.

Giờ phút này, bên trong thiên điện cách tổng điện không xa.

Tịch Vấn Thiên ngồi trên ghế, tay bưng chén trà cau mày, không uống.

Tên lão đạo râu dài thấy Tịch Vấn Thiên có tâm sự nặng nề, mở miệng hỏi:

- Tịch Quán Chủ, có gì lo lắng sao?

- Bọn ngươi cũng biết rõ, tại Di Dương Tinh Vực hơn vạn năm trước, kỳ thật chỉ có một Thánh Địa?

Tịch Vấn Thiên nói không đầu không đuôi.

- Tịch Quán Chủ đột nhiên nói thế, là có ý gì?

Lão đạo râu dài không hiểu, đành hỏi lại.

- Ngày thường, Thánh Chủ đại nhân của chúng ta và Mục Thiên Tuyệt, Thánh Chủ Trục Vân, đều xưng đạo hữu tương xứng với Túc Thăng Chân Nhân, nhưng trên thực tế, bối phận của bọn họ thấp hơn gấp không biết bao nhiêu lần so với Túc Thăng Chân Nhân, thực lực khác nhau một trời một vực. Vì vậy, cho dùng là Thánh Chủ đại nhân cũng không dám kinh thường người nọ, sao ta không lo lắng cho được?

Tịch Vấn Thiên nói.

Trung niên đạo sĩ bộ dáng lôi thôi nghe vậy, hơi bất mãn nói:

- Nghe nói trước khi Túc Thăng Chân Nhân đại chiến cường định, sau đó cảnh giới ngã xuống, co đầu rút cổ tại Đông Thánh Tinh bế quan. Có lẽ hắn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, hiện tại chẳng qua là diễn trò thôi.

- Ha ha, có thể là thế, nhưng nhớ năm đó hắn vẫn có thể dạy dỗ tồn tại như Bạch Viên lão tổ. Ngươi dám nói đã từng chiến đấu với tên Bạch Viên kia chưa?

Tịch Vấn Thiên cười lạnh, nói thẳng.

Tên đạo sĩ nghe xong lập tức cứng người, vẻ mặt hơi xấu hổ.

- Mấy năm nay, Túc Thăng Chân Nhân có khôi phục hoàn toàn hay không, luôn là vấn đề gây đau đầu cho Thánh Chủ đại nhân. Nếu trong lòng ngài không còn kiên kỳ, Trục Vân Thánh Điện sớm đã thành vật trong tay ngài, Thanh Lan Thánh Địa cũng thế. Ý định lần này của Thánh Chủ, hơn phân nửa là thăm dò thực lực.

Tịch Vấn Thiên tiếp tục nói.

Vừa dứt lời, hắn đã thấy trưởng lão Thanh Lan Thánh Địa đến, gọi ba người trở lại tổng điện.

Ba người vừa đi vào đại điện, đã nghe Túc Thăng Chân Nhân nhắm thẳng vào vấn đề, hỏi:

- Tịch Quán Chủ, không biết hành động lần này, Ly Trần Tông có quyết định cụ thể thế nào?

- Khởi bẩm Chân Nhân, Thân Đồ Thánh Chủ đề nghị, khi kết giới mở ra, ba nơi đều phái ra đội ngũ đệ tử gồm hai trăm người, có hai Thánh giai dẫn đội vào Bí Cảnh, cùng tìm kiếm Thương Nguyệt Thần Thụ. Nếu trong Thánh Cảnh tìm được bảo vật gì, đều thuộc sở hữu cá nhân, nhưng khi phát hiện Nguyệt Thần Qua, phải chia đều cho hai Thánh Địa khác, không được độc chiếm.

Tịch Vấn Thiên trả lời rõ ràng tỉ mỉ.

Mọi người trong đại điện nghe xong, đều lâm vào suy nghĩ.

Những đề nghị này nhìn qua không có vấn đề gì, thậm chí vô cùng công bằng, ngay cả những người không đồng ý như đám Hà Hoa Tiên Tử cũng không tìm ra được sơ hở.

Sau một lát, Túc Thăng Chân Nhân hỏi:

- Thân Đồ đạo hữu định thời gian mở ra kết giới là khi nào?

- Thời gian cụ thể vẫn chưa quyết định, nhưng theo suy đoán của Thánh Chủ chúng ta, thời gian tố nhất để mở kết giới, ít nhất là ba năm sau, nên có đủ thời gian chọn lựa đệ tử tinh nhuệ tham gia.

Tịch Vấn Thiên đáp lại.

- Nếu đã thế, mới Tịch Quán Chủ về bẩm báo cho Thân Đồ đạo hữu, Thanh Lan Thánh Địa sẽ làm theo ước hẹn.

Túc Thân Chân Nhân đưa ra quyết định cuối cùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.