Chương trước
Chương sau
Sáu vị Thần Cảnh nhìn chòng chọc vào thi hài màu đen ở trung tâm, đôi mắt tràn ngập cuồng nhiệt, rừng rực lửa nóng, giống như vừa phát hiện trân bảo hiếm thấy.

Thạch Mục đứng cạnh thất thải cự đản, quan sát thi hài màu đèn, ánh mắt chớp động.

Hắc sắc thi hài tản mát ra khí tức khác thường, tuy rằng không mạnh mẽ như hắn lại có một loại ảo giác, thi hài này cũng không kém hơn sáu vị Thần Cảnh kia.

- Thi thể này có lai lịch gì, vậy mà lại đểu sáu vị cường giả Thần Cảnh đều muốn tranh đoạt bằng được?

Thạch Mục bắt đầu suy đoán mông lung.

Ngay ở bên kia, thân ngoại hóa thân của Thạch Mục đột nhiên quay đầu lại, bắn những tia nhìn tham lam vô cùng đến hắc sắc thi hài.

Thạch Mục vừa nhận ra điều đó, vẻ mặt hơi giật mình.

Thông qua liên hệ tinh thần, hắn cảm nhận được khát vọng phát ra từ nội tâm thân ngoại hóa thân, vô cùng hướng tới thi hài màu đen.

- Nhanh tỉnh lại đi. Thi hài kia không phải là vật mà hiện tại chúng ta có thể với tới đâu.

Thạch Mục thở dài, giống như đương khuyên bảo chính mình.

Ngay lúc này, từng thân ảnh từ trong đảo bay ra, đều là Thánh giai tộc Cổ Man, số lượng hơn hai mươi, hẳn là những người theo Tỳ Phù, Cửu Phượng lẻn vào bí cảnh.

Vừa thấy sự xuất hiện của những người này, Thạch Mục nhướng mày, vội lật tay ăn vào một viên đan dược, đồng thời lấy ra một khối linh thạch cực phẩm, cố hết sức khôi phục linh lực, tay còn lại cầm Như Ý Tấn Thiết Côn đặt trước ngực, chuẩn bị sẵn sàng đón địch.

Khí tức Yên La bên trong thất thải đản càng ngày càng mạnh mẽ, bên cạnh quả trứng khổng lồ xuất hiện đợt mây mù bảy màu.

- Thất Bảo Diệu Thụ! Địa Triết, Xi Biệt đang ở đâu?

Ánh mắt Tỳ Phù quét qua phương hướng Thạch Mục, vừa thấy quả trứng bảy màu khổng lồ bên trong hư ảnh đại thụ, quát hỏi người xung quanh.

- Tỳ Phù đại nhân, bọn hắn đều...

Hoắc Ba bay đến sau lưng Tỳ Phù Thần Tướng, nhanh chóng đem toàn bộ sự việc xảy ra vừa rồi.

Kỳ thật sau khi Hoắc Ba chứng kiến cảnh Thạch Mục đánh chết Địa Triết, sau đó được những người chung quanh thảo luận mới biết Xi Biệt cũng bị hắn giết chết.

Hai vị Thần Tướng Tỳ Phù, Cửu Phượng vừa nghe xong, sắc mặt biến đổi, ánh nhìn càng xoáy sâu vào Thạch Mục.

Tỳ Phù Thần Tướng lộ ra tia kinh ngạc, sau đó khôi phục lại bình tĩnh, ánh mắt quét qua đám người Thích Vô Nhai, cười lạnh:

- Hừ, hai tên phế nhân dựa vào cảm ngộ thiên địa của người khác đẻ hóa Thần, quả thật vô dụng, chết rồi thì thôi. Các ngươi cũng sẽ có cảnh ngộ tương tự.

- Ngươi muốn chết!

Thích Vô Nhai gầm nhẹ, hào quang hắc sắc trường kiếm tỏa sáng, hóa thành một kiếm quang màu đen dài và hẹp, lấy một góc độ xảo diệu đâm về phía Tỳ Phù Thần Tướng.

Vân Lý, Chuyên Vũ, Minh La cũng đồng thời phát động công kích.

Trên người Vân Lý chợt bùng lên ngọn lửa màu tím, hừng hực rực cháy.

Tay hắn vung lên, ngọn lửa màu tím bay ra ào ạt, ngưng tụ thành bàn tay ngập tràn tử sắc hỏa diễm thiêu đốt bầu trời, sóng nhiệt nóng cháy dùng khí thế quét sạch thiên địa đánh về phía Tỳ Phù.

Chuyên Vũ vung tay áo lên, hàng loạt sợi tơ màu đỏ mỏng manh nhưng vô cùng sắc bén tràn ngập bầu trời, xé gió lao đến đám người Tỳ Phù

Mỗi một sợi tơ mỏng cắt qua hư không, mang theo từng khe hở đen kịt.

Hắc quang trên người Minh La lóe lên chớp tắt, móng vuốt sắc biến dài thành móc sắt vung lên, mười ngón tay chìm trong hắc quang đậm đặc co duỗi bất định bắn ra, xé nát hư không tựa như miếng vải rách.

Tỳ Phù nhấc tay lên, kim sắc chiến chùy đầu tròn tỏa ra hào quang sáng ngời bay khỏi tay hắn, bắt đầu xoay tròn, nháy mắt phóng đại mấy chục lần chắn trước người, kim quáng trên thân chùy ngày một cường thịnh, biến ảo thành hàng trăm nghìn chùy ảnh.

Ầm ầm! Mấy tiếng nổ mang liên tiếp truyền ra, chấn động cả một vùng thiên địa, gần như muốn hất văng mọi thứ!

Công kích của đám Thích Vô Nhai bị phân nửa chùy ảnh ngăn cản, Tỳ Phù Thần Tướng dùng sức một người đã ngăn được công kích từ bốn người.

- Hóa Thần trung kỳ, luyện thần hóa hư! Mọi người cẩn thận!

Sắc mặt Thích Vô Nhai kinh sợ.

- Các ngươi giữ vững vị trí!

Vân Lý khẽ quát một tiếng, tay vừa nhất lên, một ngón tay chìa ra.

Ngọn lửa màu tím bì chùy ảnh ngăn cảng bên ngoài bỗng nhiên co rút lại, sau đó nổ mạnh, tạo thành mười con hỏa long màu tím dài chừng mười trượng, nhanh chóng vượt qua chiến chùy kim sắc, thẳng hướng công kích Tỳ Phù Thần Tướng.

Cửu Phượng Thần Tướng quá khẽ, xích sắt màu xanh trên tay nàng sáng lên, hóa thành hư ảnh mười con cự cầm, ngăn cản hỏa long màu tím.

Thanh sắc cự cầm cùng tử sắc hỏa long ngay lập tức va chạm giữa không trung, tạo thành tiếng nổ cực lớn, tử sắc hỏa diễm cùng thanh sắc quang mang đan cài vào nhau, giống như một vị hỏa thần vừa giáng trần.

Sau người chém giết nhau kịch liệt, quang mang đầy sắc màu hiển hiện, linh khí, ma khí trong thiên địa chấn động mạnh mẽ kèm theo tiếng nổ vang, tiếng rít gào, nháy mắt hòa lẫn vào nhau, tựa như tận thế kéo đến.

Cùng lúc đó, thủ hạ hai bên cũng đang kịch chiến.

Nhân số hai phương đều sàn sàn nhau, cân sức cân tài.

Thời điểm hai bên đang giao chiến vô cùng thảm khốc, Tỳ Phù nâng tay trái lên, khẽ xoay, hơn năm thanh chủy thủ xanh biếc xuất hiện, sau đó hắn giơ tay lên.

Vài tiếng vù vù xé gió, lục quang lóe lên, hội tụ lại làm một, tạo thành lưu quang lục sắc sâu thẳm, giống như dịch chuyển tức thời phá không bay đến, trực tiếp xuyên thủng vào đầu một tên Thánh gia Hắc Ma tộc đang giao chiến với Hoắc Ba.

Tên Thánh giai kia vừa thảm thiết kêu lên một tiếng, sau đó vẫn lạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.