Chương trước
Chương sau
Thân ảnh Yên La hoa lên, xuất hiện bên cạnh hai người.

Một thân ảnh khác vô cùng cao lớn đứng phía sau nàng, chính là tên Cổ Man tộc kia, thế nhưng trong mắt hắn giờ chỉ có hồn hỏa màu vàng cháy sáng, quanh thân tản mát ra khí tức tử linh, không ngờ Yên La biến hắn thành tử linh để nàng sử dụng.

Người này tuy biến thành sinh vật tử linh, nhưng thực lực không hạ thấp, uy áp vẫn dừng lại ở đẳng cấp Thánh giai.

Thạch Mục liếc nhìn ma thi Cổ Man, trong lòng thầm cảm thán, kiếp trước Yên La là Bảo Hoa Tiên Tử, trời xuôi đất khiến được tiến vào giới diện Tử Linh, thu được tân sinh, hiện tại có được thêm một thủ đoạn lợi hại như thế này, mỗi một người bị giết, lại có thêm một thủ hạ, cứ thế mãi, muốn chống đối với Thiên Đình không phải là không có hi vọng gì.

- Yên La, ngươi tìm được tin tức có ích nào không? Chúng ta đi đâu tiếp theo đây?

- Đi Hắc Diễm Tinh.

Yên La ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, trả lời.

- Hắc Diễm Tinh!

Cưu Thập La đột nhiên biến đổi sắc mặt.

- Sao thế, nơi đó có gì không ổn?

Thạch Mục hỏi rõ.

- Hắc Diễm Tinh là chủ tinh của bộ tộc Thượng Hùng, tuy rằng Chuyên Vũ Ma Tôn tộc Thượng Hùng đã đầu hàng Thiên Đình, nhưng mấy năm qua vẫn không rời khỏi Hắc Diễm Tinh, trấn thủ tại đó.

Cưu Thập La trả lời.

- Cường giả Thần Cảnh!

Thạch Mục nghe xong, chỉ thì thầm một câu.

- Ta đang muốn tìm hắn đây. Ngươi không cần đi theo ta, cứ tìm một nơi bế quan cùng với thân ngoại hóa thân...

Yên La xoay người lại, nói với Thạch Mục.

- Ta cùng ngươi đi!

Yên La chưa dứt lời, Thạch Mục đã cắt ngang, giọng điều chất chứa quyết tâm.

Yên La lẳng lặng nhìn Thạch Mục, không nói gì.

- Ngươi đã giúp ta quá nhiều, giờ ngươi có việc, tất nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Đừng quên, không chỉ một mình ngươi có thù với Thiên Đình!

Thạch Mục bật cười lớn, sảng khoái nói.

- Được.

Yên La liếc nhìn Thạch Mục, ánh mắt đong đầy phức tạp, chỉ nói một chữ “được”, sau đó phất tay tế ra Trụy Tiên Đài, hút ma thi Cổ Man vào, sau đó lại vung tay lên, chiếc thuyền màu trắng liền xuất hiện.

Nàng nhẹ nhàng bay lên, hai người Thạch Mục tất nhiên đi theo.

Bạch sắc phi chu tỏa sáng hào quang, phi độn thật nhanh, tức khắc biến mất ở phía chân trời.

...

Chỗ sâu trong một tinh cầu tại Hắc Ma Tinh Vực, Minh Ngục Tinh.

Danh tiếng Minh Ngục Tinh ở Hắc Ma Tinh Vực không ai không biết, giống như Đông Thánh Tinh ở Di Dương Tinh Vực.

Ở đây ma khí nồng hậu, dường như sắp ngưng tụ thành sương, đối với người Hắc Ma tộc thì đây chẳng khác gì bảo địa động thiên dành cho tu luyện.

Chỉ là bảo địa tu luyện này hiện tại không có một bóng người tộc Hắc Ma nào, tất cả đều là người Cổ Man.

Bây giờ, toàn bộ Hắc Ma Tinh Vực đã bị Thiên Đình nắm trong tay, tộc Cổ Man là tôi tớ trung thành của Thiên Đình, địa vị đương nhiên hơn xa các tộc Hắc Ma mới gia nhập như Cửu Lê, Thượng Hùng, Cú Mang.

Đại bộ phận khu vực nồng đậm ma khí đều đã bị tộc Cổ Man khống chế, kiểm soát.

Trên dáy núi cực lớn tại Minh Ngục Tinh, hàng loạt cung điện nguy nga được dựng lên kéo dài mấy trăm dặm.

Những cung điện này cũng đều bị tộc Cổ Man thâu tóm, biến thành hành cung của bọn chúng.

Một gian phòng lớn nằm ở chỗ sâu trong cung điện, có mười mấy tên Cổ Man tộc tập hợp tại đây.

Những tên Cổ Man này đều có tu vi Thánh giai, chủ toa là hai tên Cổ Man to lớn phi thường.

Một trong số đó, sắc mặt xanh đen, giống như gang thép, lông mi đỏ như lửa, tản mát ra khí tức khổng lồ của một đại năng giả Thần Cảnh.

Đứng cạnh hắn là một người phụ nữ Cổ Man, thân thể tuy rằng vô cùng lớn, nhưng làn da trắng nõn, thân thể lộ ra đường cong, dung mạo thanh tú.

Nàng cũng là một tồn tại Thần Cảnh.

- Những binh sĩ tộc ta đã được sắp xếp tốt chưa?

Mày đỏ đại hán mở miệng hỏi.

- Khởi bẩm Tỳ Phù Thần Tướng, việc đóng quân tại các tinh cầu quan trọng của Hắc Ma Tinh Vực đã hoàn tất, chỉ còn một vài thế lực lẻ tẻ phản kháng nhưng đã bị trấn áp toàn bộ, cả Hắc Ma Tinh Vực hiện tại đã nằm trong khống chế của chúng ta.

Người ngồi vị trí thứ nhất phía dưới hắn, một Cổ Man tóc vàng tự tin nói.

- Những người Cổ Man khác đều hiện lên nét cười đắc ý.

- Tốt lắm! Nhưng các ngươi không thể khinh thường. Ba tộc Thượng Hùng, Cú Mang, Cửu Lê mặc dù đã về phe Thiên Đình, nhưng bọn hắn không phải thật tình phục tùng, phải luôn luôn đề phòng bọn chúng cắn ngược trở lại. Hai tộc Tu Lam Hắc Yểm mặc dù đã rời khỏi Hắc Ma Tinh Vực, nhưng vẫn có khả năng chúng sẽ phản công, cũng không thể phớt lờ. Đế Xuân đại nhân giao sự vụ của Hắc Ma Tinh Vực cho chúng ta, nhất định không thể xảy ra sai sót gì!

Tỳ Phù Thần Tướng trầm giọng cảnh tỉnh tất cả.

- Rõ!

Mọi người vừa nghe đến hai chữ “Đế Xuân”, thân thể chấn động, thanh âm nghiêm túc đáp ứng.

- Tốt lắm, nếu không còn việc gì, các ngươi lui xuống chuẩn bị hết đi, sau đó cùng nhau tiến vào Bạo Phong Ma Giác.

Tỳ Phù Thần Tướng phân phó.

Mười mấy tên Thánh giai Cổ Man đứng lên, khom người thi lễ với hai người, sau đó đi ra ngoài.

Trong nháy mắt, đại điện chỉ còn lại Tỳ Phù Thần Tướng và người phụ nữa kia.

- Ha ha, tiêu tốn nhiều năm như vậy, nhiệm vụ Đế Xuân đại nhân giao phú, cuối cùng cũng sắp hoàn thành.

Lúc mọi người vừa đi, Tỳ Phù Thần Tướng lập tức thoải mái trở lại, khẽ cười một tiếng, nói.

- Thời khắc này chúng ta không nên lơi lỏng, chúng ta chỉ là tạm thời chiếm lĩnh Hắc Ma Tinh Vực thôi, sau này chẳng ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Thừa dịp này, chúng ta nên khai thách quáng mạch tại đây, còn chuyện khác có thể không cần để ý đến.

Người phụ nữa đó nói.

Tỳ Phù Thần Tướng gật nhẹ đầu.

Vừa lúc đó, một người đàn ông tộc Cổ Man từ bên ngoài đại điện đi vào, thắc sắc khó coi.

- Khởi bẩm hai vị Thần Tướng, vừa lúc nãy, hồn đăng của Trát Cổ đại nhân đã tắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.