Năm năm sau, phế tích Côn Lôn, Thiên Điện bên trong Bảo Nguyệt Cung.
Thạch Mục nhắm mắt khoanh chân, ngồi xếp bằng ở trung tâm đại điện. Trên người hắn phát ra khí tức tương đối cường đại hơn so với trước kia.
Lúc này, một miếng ngọc giản đang thản nhiên lơ lửng ở trên trán hắn, phát ra ánh sáng nhu hòa.
Sau một lát, ánh sáng trên miếng ngọc giản này dần dần thu lại, từ giữa không trung rơi xuống.
Hai mắt Thạch Mục mở ra, đưa tay tiếp được ngọc giản thu vào.
- Trước mắt, một phần khẩu quyết ngũ chuyển vẫn tính là hoàn chỉnh. Điều phải làm là không ảnh hưởng tới tu luyện.
Chân mày Thạch Mục hơi nhíu lại. Sau khi suy tư một lát, hắn tự lẩm bẩm.
Sau đó, bàn tay hắn vung lên lần thứ hai. Hắn lại lấy ra một vật khác.
Đó là một hộp vuông màu đen bằng gỗ, chỉ có kích thước khoảng một tấc, bị Thạch Mục nâng ở trong tay. Nó có vẻ rất nặng.
Hắn mở nắp hộp vuông ra. Một ánh sáng ôn hòa màu vàng đất lập tức từ đó sáng lên, khiến nửa đại điện đều bị nhuộm thành màu vàng nhạt.
Thạch Mục cúi đầu nhìn lại. Chỉ thấy ở bên trong hộp vuông là một hòn đá hình bát giác không theo một quy tắc nào. Nó chỉ lớn chừng nắm tay. Toàn thân nó phát ra ánh sáng màu vàng. Phía trên đầy đường vân màu vàng sậm.
Thạch Mục nâng hòn đá hình bát giác ở trong lòng bàn tay, quan sát một chút. Chỉ thấy đường vân trên khối đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193679/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.