Tuy rằng nhớ lại không ít ký ức nhưng trong lòng nàng lại càng nhiều nghi hoặc hơn.
Đôi mi thanh tú của Yên La cau lại, cố gắng suy nghĩ nhưng không hề có bất cứ manh mối gì.
Nàng lắc đầu, không suy nghĩ những chuyện này nữa, thả người bay xuống đài cao, đi vào sâu trong đại điện.
Sâu trong đại điện, lực lượng triệu hoán ngày càng mãnh liệt.
Trí nhớ của nàng tuy rằng thức tỉnh một chút, thế nhưng đối với lực lượng triệu hoán mình này vẫn không hề có chút manh mối.
Phía sau đại điện là một hành lang dài, ánh sáng âm u.
Phần cuối hành lang là một cổng ánh sáng trắng lập lòe.
Yên La không chút do dự, đi qua cổng ánh sáng.
Ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt nàng thay đổi, nàng xuất hiện bên trong một sơn cốc nhỏ.
Xung quanh đâu cũng là rừng cây rậm rạp, cây cỏ mọc đầy, thỉnh thoảng có vài đóa hoa tô điểm, một con đường mòn uốn lượn đi về phía sâu trong rừng cây.
Sâu trong rừng cây mơ hồ có tiếng chim hót líu lo truyền ra, toàn bộ sơn cốc tỏa ra khí tức bình yên.
Yên La đi dọc theo con đường mòn, rất nhanh đã đi tới phần cuối.
Một sơn động đá xuất hiện trước mắt nàng, sơn động cao hơn một người bình thường, rộng năm sáu thước, hai bên sơn động mọc đầy dây leo lẫn bụi gai.
Xuyên qua đám dây leo ở bên trái sơn động có thể mơ hồ nhìn thấy trên vách đá khắc bốn chữ lớn:
Diệu Thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193600/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.