Trong cơ thể Bạch Viên lão tô, lúc này Thạch Mục nhìn tới mức trợn mắt há mồm.
Thân hình vị chiến tướng ba mắt kia bay ngược về sau mấy trăm trượng, va vào một đỉnh núi khổng lồ, ầm một tiếng, cả đỉnh núi ầm ầm sụp đổ.
Nhưng chiến tướng ba mắt cũng nhờ đó ổn định lại thân hình, lúc này giáp bạc nơi ngực vỡ vụn, khóe miệng có một tơ máu chảy ra, xem ra bị thương không nhẹ.
Nhưng vào lúc này, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, ngẩng đầu chỉ tay vào con mắt thứ ba trên trán, con mắt này phóng ra ánh sáng bạc.
Bạch Viên lão tổ thấy thế, trong mắt lóe lên vẻ khác thường, trường côn trong tay vung lên, thân hình bắn về phía trước.
Vào lúc này, Thạch Mục chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, tỉnh khỏi giấc mộng, cảnh vật trước mắt cũng trở về thực tại.
- Vừa rồi là...
Thạch Mục vẫn đang đắm chìm trong trận đại chiến kia, biểu hiện có chút hoảng hốt.
Nhưng ngay sau đó hắn liền nghĩ tới điều gì, hai mắt sáng lên.
Biến hóa liên tiếp vừa rồi, ánh sáng trắng đen hòa làm một thế, chuyển hóa thành hỗn độn khí thể, đó chẳng phải là đạo tương dung cân bằng âm dương mà hắn vẫn luôn truy cầu sao?
Nghĩ tới điều này, Thạch Mục nhắm hai mắt lại, bắt đầu suy nghĩ lại tất cả những cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt, cẩn thận ngẫm nghĩ.
Một lần, hai lần...
Không biết qua bao lâu sau, từ trên hải đảo truyền ra một tiếng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193475/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.