Chương trước
Chương sau
- Ngọc giản, chẳng lẽ là công pháp gì?

Mắt thấy một khối ngọc giản không chút bắt mắt được đưa lên đài bát giác, không khí nhiệt liệt ở trong phòng lập tức ngưng lại, đủ loại nghi vấn vang lên.

- Xin các vị cứ bình tĩnh, lão phu sẽ giới thiệu cụ thể cho mọi người. Mọi người đoán không sai, đây đúng là một bộ công pháp, hơn nữa có lai lịch không nhỏ, có quan hệ với ba đại tạo hóa thần thông của Thanh Lan Thánh địa nổi danh với Ly Trần tông ta.

Lục cát nói tới chỗ này, cố ý dừng lại một chút.

Lời này vừa ra tất cả mọi người trong phòng đều hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn vào khối ngọc giản kia trở nên nóng bỏng.

Không giống với Ly Trần tông chuyên về luyện khí và luyện đan, Thanh Lan Thánh địa từ trước đến nay luôn là học hỏi khắp nơi, công pháp điển tịch nhiều vô số kể mà nổi danh, ba đại tạo hóa thần thông mà Thanh Lan Thánh địa sở hữu có thể nói nổi danh khắp Thanh Lan Thánh địa.

- Tạo hóa thần thông? Chẳng lẽ là...

Thạch Mục vừa nghe, lập tức tỉnh táo tinh thần, ngồi thẳng người, nhìn về phía bệ đá bát giác.

- Món đồ đấu giá tiếp theo chính là một trong ba đại tạo hóa thần thông của Thanh Lan Thánh địa, Cửu Chuyển huyền công... tàn quyền, giá khởi điểm ba ngàn linh thạch cực phẩm.

Lục Cát cao giọng nói.

- Cái gì, chỉ là tàn quyền?

- Xin hỏi Lục quản sự, không biết là tàn quyển như nào?

Vừa nghe đó chỉ là tàn quyển, hơn nữa giá cả không thấp, lập tức có quá nửa số người mất đi hứng thú, nhưng vẫn có người lên tiếng hỏi.

- Tàn quyển này bao hàm phần lớn khẩu quyết Cửu Chuyển huyền công quyền hai, ba, bốn, năm.

Lục Cát nói.

- Phần lớn khẩu quyết? Nói cách khác cũng không hề hoàn chỉnh...

Thạch Mục sau khi nghe xong không khỏi sững sờ, lông mày tím nhíu lại, trong lòng không khỏi có chút mất mát.

- Ngay cả công pháp chuyển thứ nhất cũng không có, căn bản là không cách nào tu luyện, vậy cần tàn quyển này làm gì?

Một tên đệ tử Tốn Phong quan trên áo thêu đồ án gió lốc lên tiếng.

- Đúng vậy! Ta còn nghe nói công pháp này có chút quỷ quái. Có người nói một khi có người tu luyện công pháp này tới đỉnh cao, tất cả người tu luyện công pháp này trong toàn bộ tinh vực đều mất hết công lực, trở thành mai mối cho người ta!

- Không chỉ như vậy, dường như chỉ có người nắm giữ huyết thống thiên thú mới có thể tu luyện công pháp này!

- Còn như vậy thì ai muốn công pháp này làm gì?!

- Các vị có chỗ không biết, Bạch Viên lão tổ tu luyện Cửu Chuyển huyền công đến đỉnh cao đã ngã xuống, vì vậy trong Thanh Lan Thánh địa lần thứ hai nổi lên thanh thế tu luyện môn công pháp này, không ít đệ tử yêu tộc Thanh Lan Thánh địa thiên phú dị bẩm đều tu luyện, mà những người này rất có thể sẽ tiến vào trong Côn Luân thánh khư... Phải biết công pháp này được gọi là tạo hóa thần thông, cho dù uy năng của hai, ba chuyển cũng không thể khinh thường, nếu có thể tìm hiểu trước một hai, tìm ra nhược điểm, vậy thì...

Lục Cát mỉm cười nói.

Cho dù hắn có giải thích nhưng đệ tử Ly Trần tông vẫn không hề có chút hứng thú nào với thứ này.

Dù sao cuối cùng có thể tiến vào Côn Luân thánh khư hay không thì không ai rõ, có thể gặp đệ tử Thanh Lan Thánh địa tu luyện Cửu Chuyển huyền công trong đó không, liệu có xảy ra tranh đấu không thì xác suất càng nhỏ.

Tiêu tốn nhiều linh thạch như vậy chỉ để mua chút xác suất còn không bằng tiêu vào những nơi khác có giá trị hơn, dù sao không có ai cảm thấy linh thạch quá nhiều cả.

Tình hình hoàn toàn ngược lại hoàn toàn so với những món đồ đấu giá trước, Cửu Chuyển huyền công tàn quyển quả thực không ai thèm để ý.

- Lục quản sư, mau đổi sang món đồ đấu giá tiếp theo, thứ này không ai muốn đâu.

Một tên đệ tử Khôn Địa quan lớn tiếng nói.

- Đúng vậy, thứ vô bổ này làm được gì chứ?

Tiếng huýt gió vang lên, mọi người đều cho rằng ai mua tàn quyển Cửu Chuyển huyền công này chính là đại ngu ngốc đầu bị lừa đá.

Trong mắt Lục Cát tuy rằng có chút thất vọng nhưng hiển nhiên đây không phải lần đầu gặp chuyện như này, trên mặt không hề có chút bối rối nào, chỉ dùng ánh mắt chậm rãi quét mấy lần, tìm kiếm người có khả năng mua.

- Ba ngàn linh thạch cực phẩm, ta muốn.

Đúng lúc này một tiếng nói thản nhiên vang lên.

Âm thanh này cũng không lớn, thậm chí có chút nhỏ, nhưng vẫn truyền rõ vào tai Lục Cát, khiến hai tai hắn run lên.

- Được, xem ra vẫn có người biết nhìn hàng! Ba ngàn linh thạch cực phẩm, còn ai tăng giá không?

Lục Cát lộ vẻ vui mừng hỏi.

Lời này vừa ra, trong tràng lập tức yên tĩnh, sau đó truyền ra tiếng ồ kinh ngạc lẫn tiếng cười vang.

- Không ngờ có người lại muốn thứ này?

- Ha ha... Không biết đây là vị sư huynh quan nào, lại có tầm nhìn xa như vậy?

Chưa đợi mọi người làm rõ ai là người ra giá, Thạch Mục đã lặng lẽ rời đi chỗ ngồi.

- Nếu không ai tăng giá, ba ngàn linh thạch cực phẩm, thành giao.

Một lúc sau, Lục Cát dứt khoát nói.

Một lúc sau, trong một gian phòng trang nhã ở tầng hai Diễn Nguyệt lâu, Thạch Mục ngồi trên một chiếc ghế mây, đối diện là một mỹ phụ mặc đạo bào, một chiếc thẻ ngọc màu trắng không chút bắt mắt đặt ở trước.

- Xin hỏi công pháp bên trong thẻ ngọc này quý lâu làm sao chiếm được?

Thạch Mục không nhìn thẻ ngọc, sắc miệng hờ hững nhìn đối phương.

- Con đường chiếm được công pháp này có chút đặc thù, các hạ mua lại chỉ là vì sưu tầm bản sao chép công pháp của Thanh Lan Thánh địa mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.