- Chút kiến thức ấy sư muội ta vẫn có, không cần Lôi sư huynh bận tâm.
Tây Môn Tuyết từ tốn nói.
Lôi Tích bị nàng nói như vậy, sắc mặt trở nên khó coi, nhưng vì ngại mặt mũi của Tần Cương nên không tiện phát tác.
- Được rồi, nếu Mục huynh không muốn đi cùng, chúng ta cũng không tiện miễn cưỡng. Tuyết nhi sư muội, chúng ta trước tiên truy sát đám dư nghiệt chạy trốn, nếu chậm trễ e rằng bọn chúng sẽ trốn xa.
Tần Cương quát mọi người, lại nói với Tây Môn Tuyết.
- Xin lỗi, Tần sư huynh. Trước khi tham gia nhiệm vụ này tiểu muội đã từng nói rõ sau khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ lập tức trở về tông môn. Bây giờ Bạch Vân quan đã bị diệt, chỉ cần chờ tông môn phái người tiếp quản đã coi như hoàn thành nhiệm vụ. Chuyện liên quan tới vấn đề chọn lựa người vào Côn Luân thánh khư còn có rất nhiều việc cần phải chuẩn bị, thứ cho tiểu muội không thể trì hoãn ở đây nữa.
Tây Môn Tuyết cúi người nói.
Côn Luân thánh khư?
Thạch Mục vô tình nhìn thấy khi trả lời nghe thấy mấy chữ này, thân thể hơi chấn động, hiển nhiên là có chuyện gì đó. Nhưng hiện giờ đang có đông người, hắn cũng không tiện mở miệng hỏi.
Tần Cương bị Tây Môn Tuyết từ chối thẳng thừng, sắc mặt khó coi hơn mấy phần, nhưng hiển nhiên là hiểu rõ tính cách của Tây Môn Tuyết, cũng không tiếp tục khuyên gì cả, chỉ để lại một câu “sư muội bảo trọng”, sau đó dẫn mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193420/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.