Chương trước
Chương sau
- Là tinh không loạn lưu!

- Được cứu rồi!

- Trời giúp liên minh ta, giết chúng không còn manh giáp!

- Giết!

Đệ tử liên minh thấy vậy, vui mừng không thôi, muốn một lần nữa xông tới giết hết Hắc Ma tộc.

- Tất cả mọi người lập tức lui lại!

Bên trên chiến hạm đột nhiên truyền ra một mệnh lệnh hùng hồn, khiến đám đệ tử liên minh đang chuẩn bị xông vọt tới trước lập tức ngừng lại.

Lúc này, mayas tên trưởng lão Thánh giai trên chiến hạm đang nghiêm nghị nhìn về phía góc tây nam huyết vân.

Chỉ thấy trong vùng tinh không kia dường như thiên quang sạ tiết, khe nứt kia phát triển dài hơn trăm trượng, vô số ánh sáng xám từ bên trong điên cuồng trào ra, mà dọc theo đường đi của nó, có thể nhìn thấy vô số vết nứt lóe lên rồi biến mất, thẳng cho tới cuối tận tầm nhìn.

Nếu không có tinh không loạn lưu đột nhiên xuất hiện, phá tan Huyết Sát đại trận của bộ tộc Hắc Ma, e rằng lần này có quá nửa đệ tử liên minh sẽ ngã xuống ở nơi này.

Cùng lúc đó, đệ tử liên minh may mắn sống sót sau tai nạn cũng dồn dập lui về phía chiến hạm.

Phía bên Hắc Ma tộc cũng dồn dập rút lui về phía hòn đảo lơ lửng màu đen.

Nhân mã hai bên chưa hoàn toàn kịp rút khỏi chiến trường, phía góc tây nam lại truyền tới mấy tiếng nổ ầm ầm.

Mọi người đứng trên chiến hạm liên minh đều cảm thấy chiến hạm dưới chân đột nhiên run lên.

Chỉ thấy vùng tinh không kia giống như sụp đổ, đồng thời xuất hiện mấy hố đen chu vi mười mấy trượng.

Bên trong hố đen thâm thúy vô cùng, tinh không loạn lưu khổng lồ như vô số huyền thiên lợi nhận từ phía trên cắt xuống, các tảng thiên thạch dù lớn hay nhỏ khi bị những luồng sáng xám này chạm vào lập tức bị xoắn vỡ vụn.

Mấy cột sáng chu vi mười mấy trượng từ trong vết nứt phóng ra, trong nháy mắt đã đâm thủng đám mây đen, giống như ánh mặt trời chiều xuyên đám mây vậy, trong tinh không xuất hiện một màn sáng nhạt bao trùm mấy trăm trượng.

- Tình hình có biến, mau lui lại.

Trưởng lão Thánh giai trên chiến hạm chưa từng gặp tinh không loạn lưu bộc phát với quy mô lớn như vậy, trong lòng kinh hãi không thôi, lớn tiếng thúc dục.

Đúng lúc này, bên trong màn sáng xám nhạt kia đột nhiên lóe lên một vệt kim quang, dùng mắt trần cũng thấy được gợn sóng vàng nhạt từ bên trong dồn dập đánh ra, trong nháy mắt quét ngang chu vi mấy trăm dặm.

Trên những chiến hạm to lớn kia lưu quang chập chờn, phù văn vốn tỏa ra ánh sáng lóng lánh giờ mờ đi mấy phần, tất cả chiến hạm đồng thời mất đi động lực, đình trệ giữa không trung.

Chỉ thấy bên trong màn sáng xám đột nhiên có kim quang lóe lên, một hình ảnh khiến tất cả mọi người có mặt đều khiếp sợ không thôi.

Xuất hiện trước mắt mọi người là một quần thể kiến trúc cung điện điêu lan ngọc thế, uốn lượn kéo dài, từ đầu này kéo dài tới đầu kia màn sáng.

Ở chính giữa có thể mơ hồ nhìn thấy một cung điện vô cùng cao to, trên nóc được lát ngói lưu ly vàng óng, ở giữa là bảo đỉnh đồng mạ vàng, bốn góc mái là bốn con hung thú hai cánh ngồi chiễm chệ, ngẩng đầu nhìn trời.

Tường xung quanh cung điện đỏ thắm, ở phía trước là mấy chục cây cột, kim long quấn quanh, trên đỉnh trụ hiện màu xanh biếc, bên trên có khắc mây trôi, tất cả đều vô cùng hoa mỹ.

Có điều khiến mọi người phải tiếc nuối là nơi cửa điện cung điện trống rỗng, không có khung cửa khiến cho cảnh vật có vài phần tiêu điều.

Ở phía trước cung điện là hai bệ đá lớn, trên bệ đá có mặt một tòa đình đồng mạ vàng, mỗi cái đều cao tới chín trượng, tạo hình cổ điển, cũng không biết có tác dụng gì.

Trong hai tòa đình đồng mạ vàng là một con đường đá rộng chừng mười trượng, bên trên xuất hiện dấu hiệu phá vỡ, đá bị lật lên, giống như bị lưỡi cày to lớn đi qua. Hai bên đường đá là mấy chục pho tượng bạch ngọc cao chừng một trượng đối xứng nhau, chỉ tiếc bị đổ trái ngã phải.

Đại đa số đều là đầu thú mình người, trên thân mặc vũ y, tuy rằng đa số nằm trên đất, thậm chí bị tổn hại nhưng vẫn có thể nhìn ra sự chạm trổ tinh mỹ.

Mặt sau đại điện đỏ thắm, cách sau chừng trăm trượng là phòng ốc san sát.

Chỉ là so với cung điện phía trước thì những phòng ốc này càng thêm rách nát, rất nhiều nơi đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn lại cảnh tượng đổ nát thê lương.

Nhưng xem quy mô liền biết nguyên trạng mỗi chỗ ở khu kiến trúc này đều không kém đại điện phía trước.

Ở trung tâm nơi này còn có một hồ nước xanh mênh mang hình nguyệt nha, hơi nước bốc lên, mây tím lượn lờ, khác nào tiên cảnh.

Lại nhìn về phía sau cung điện đã tới biên giới màn sáng xám, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy màu xanh tươi, dường như là một vườn rừng.

Rất hiển nhiên hình ảnh trong màn sáng xám này chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

Quỷ dị chính là ở nơi này không biết vì nguyên cớ gì mà không nhìn thấy một bóng người, ngay cả một vật còn sống cũng chưa từng xuất hiện, ở bên ngoài dường như còn có một kết giới vàng nhạt bao phủ.

Vài tên trưởng lão Thánh giai đứng trên chiến hạm nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đều thay đổi.

Mà mấy tên dẫn đầu Hắc Ma tộc cũng dồn dập trợn mắt há mồm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.