Thạch Mục liền thả ra thần thức kiểm tra một chút, phát hiện những thứ trong bình ngọc đa số là chữa thương cùng với giải độc đan dược, cấp bậc không hề thấp, có thể cấp tốc giúp cho thương thế tốt hơn, nhưng giá trị tự nhiên không cách nào so được với hai kiện pháp bảo hắn vừa tế luyện.
Hắn đem những bình ngọc này thu vào trong nhẫn trữ vật của mình, lại mở hai cái hộp ngọc kia ra, phát hiện ra trong một hộp ngọc có đặt một hòn đá màu xanh, trên mặt hòn đá có vô số điểm sáng màu vàng óng, sáng lên lấp lánh, phóng tầm mắt nhìn kĩ, liền phảng phất giống như bầu trời Tinh Thần óng ánh.
"Lưu Quang Lang Kim Ngọc!"
Thạch Mục liền trở nên vui vẻ, hắn biết, hòn đá này chính là thiên tài địa bảo cực kì trân quý, là một loại vật liệu cần thiết trong quá trình chế tạo pháp bảo, vậy là sau này khi bản thân mình tế luyện bản mệnh pháp bảo, chắc là sẽ có chỗ dùng đến.
Hắn lại cầm lấy cái hộp ngọc cuối cùng, mở ra, huyết quang ở trong hộp ngọc hiện ra làm cho gương mặt của hắn ngẩn ngơ.
Chỉ thấy trong hộp ngọc là một viên ngọc thạch đỏ như máu to bằng bàn tay, trên mặt của viên ngọc lấp lóe huyết quang, bên trong phảng phất như có một loại chất lỏng nào đó đang lưu động.
"Cái này... Đây là... Tiên Thiên Huyết Ngọc!"
Trong miệng hắn lẩm bẩm, trên mặt chậm rãi lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, tiện đà bắt đầu cười ha hả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193303/chuong-631.html