Dịch giả: nila32
Nghe Nhạc hộ pháp nói vậy, mọi người mới buông lỏng đôi chút, không ít khuôn mặt bắt đầu có chút kích động.
Thanh niên mặt vàng như nến lưng mang cự đao phong cách cổ xưa liếm môi có chút khô khốc.
“Tình hình chiến đấu tràn đầy nguy cơ, đã đến lúc cấp bách. Sáng sớm ngày mai, các ngươi lập tức xuất phát. Tất cả mọi người tập hợp ở đây. Nếu có người sợ hãi lẩn trốn, phế bỏ toàn bộ tu vi, trục xuất khỏi Thánh Địa!” Nhạc hộ pháp lạnh giọng nói ra, tạo nên cảm giác băng lãnh đến tận xương tủy.
“Vâng!” Nhiều người lanh lợi vội vàng đáp ứng.
Một vài kẻ mang ý định đào thoát lúc này cũng đã vứt bỏ suy nghĩ này sau đầu.
Thạch Mục chớp mắt. Hắn không có gì gấp gáp. Sự tình Linh Địa giao cho đám người Tề Phong quản lý là được. Trước khi tiến ra tiền tuyến, hắn phải chuẩn bị kỹ càng mới được.
Nghĩ vậy, họ Thạch cất bước rời đi. Hắn bước không nhanh. Một bóng người đã từ sau tiến tới, đúng là thanh niên mặt vàng ban nãy.
Gã đi hơi nhanh. Mọi người xung quanh đều tránh sang một bên.
Thạch Mục đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình nên không để ý có người lại gần, cứ vậy đi tới.
Thanh niên mặt vàng nhìn lại họ Mục, bước chân không hề thay đổi, tiếp tục đi nhanh tới.
Rất nhanh, hai người đả đụng vào nhau. Chuôi đao trên lưng thanh niên mặt vàng va phải bả vai Thạch Mục.
“Phanh” một tiếng vang nhỏ, Thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193250/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.