Dịch giả: tiểu miêu tử
Tử Lăng thấy vậy, trong mắt lóe lên một chút kỳ dị, một tay phất lên, năm ngón tay đột nhiên đại phóng ngũ thải quang mang.
“Xoẹt” một tiếng!
Năm mảnh móng tay lại dời khỏi năm đầu ngón tay mà phóng ra, hóa thành năm đạo ngón tay óng ánh không giống nhau, giữa đường bỗng nhiên tách ra giống như vật còn sống, hệt như năm con trùng nhỏ màu sắc sặc sỡ đánh về phía thanh niên nho nhã.
Thanh niên nho nhã vừa thu lại cự phủ màu tím trở về, hóa thành một đạo ánh sáng màu tím chạy quấn quanh thân thể, lập tức vang lên mấy tiếng “phanh phanh”, năm đạo ngón tay lập tức bị ngăn lại.
Tử Lăng thừa dịp này, thân thể bỗng nhiên bắn ngược trở ra.
Ánh mắt của thanh niên nho nhã trở lên ngưng tụ, lập tức phi thân tiến đến, cự phủ màu tím trong tay phát ra ánh sáng rực rỡ giống như muốn tiếp tục phát động công kích một lần nữa.
“Các hạ nhìn có vẻ anh tuấn nho nhã, không ngờ lại không hề thương hoa tiếc ngọc gì cả, vậy thì nửa khúc cây Thụ Linh Vương này ta sẽ không để cho ngươi!” Tử Lăng cười khanh khách một tiếng, sau đó bỗng nhiên đem nửa khúc cây ném mạnh về phía Thạch Mục.
Thanh nhiên nho nhã giống như không ngờ rằng nàng này lại làm như vậy, không khỏi biến sắc.
Đúng lúc đó, ngũ thải quang mang quanh thân Tử Lăng đại phóng, thân hình bỗng nhiên cong một cái, không để ý thanh niên nho nhã liền phi độn đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193023/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.