Dịch: nila32
Thạch Mục vừa xuất hiện liền đưa mắt quan sát chung quanh, vẻ mặt có chút ngạc nhiên.
Nửa ngày trước, họ Thạch chạm trán một con yêu thú Địa Giai hậu kỳ lợi hại gần nơi này. Sau một phen ác chiến, tuy rằng có thể hạ sát được nó nhưng bản thân cũng bị tổn hại không ít nguyên khí. Hắn định ẩn nấp bên trong hang động một thời gian để khôi phục vết thương, không ngờ lại gặp phải tai họa bất ngờ này.
Hắn nhanh chóng phát hiện hai người Mã Lung bị Lam Vân bao phủ bèn nhướng mày suy tính.
“A, là kẻ đáng ghét kia!” Thải Nhi nhìn thấy Mã Liệt, ánh mắt lộ vẻ chán ghét.
Hai người Mã Liệt nhìn thấy Thạch Mục, vẻ mặt có chút khó coi.
“Hống!”
Rễ cây màu lam nhìn thấy Thạch Mục lập tức gầm lên giận dữ. Lam vân lóe sáng giữa không trung, bông tuyết cùng màu tựa như có linh tính, phân ra một phần mang theo hàn khí bức người cuốn tới họ Thạch.
“Nơi này nguy hiểm, ngươi mau chui vào túi đựng Linh Thú.”
Thạch Mục phất tay cuốn lấy Thải Nhi. Quanh người tỏa sáng xích diễm, sau lưng ngưng tụ pháp tướng Hỏa Viên. Đôi tay bọc trong liệt diễm thiêu đốt đan chéo trước người, trong khoảnh khắc ngưng tụ thành bức tường ấm áp che chắn bản thân.
Ầm ầm!
Bông tuyết xanh lam hóa thành dòng lũ ồ ạt đánh lên bức tường liệt diễm tạo nên âm thanh xèo xèo vang dội. Ngọn lửa nhanh chóng yếu đi, có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào.
Thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193008/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.