Dịch giả: Lưu Kim Bưu, nila32
Trong sơn cốc, đá sỏi với hình thù dữ tợn có ở khắp nơi.
Sau khi cẩn thận từng li từng tí vượt qua một tảng đá khổng lồ màu nâu đỏ, Thạch Mục chợt nghe được một đợt tiếng nổ dữ dội truyền đến từ chỗ gần đây.
Rung chấn của thanh âm đó làm rất nhiều đá vụn lăn từ trên sườn núi xuống, bốc lên từng trận khói bụi.
Thạch Mục vội vàng lui ra phía sau vài bước, nấp đằng sau tảng đá lớn, nhìn đến vị trí âm thanh truyền tới.
Sâu trong sơn cốc, phía trước một hang động rộng lớn sâu không thấy đáy, có một con Bạch Cốt Cự Tượng khổng lồ cao chừng năm sáu trượng, dài hơn mười trượng. Nó đang đụng trái va phải, nhảy lên nhảy xuống, dùng lưng va chạm với vách đá xung quanh. Thỉnh thoảng nó lại quay đầu, sử dụng cặp ngà voi to lớn cong vút của mình để húc ra sau lưng.
Thạch Mục nhìn một màn này, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn không khỏi nhớ đến con chó đen sinh trưởng trong cái thôn nhỏ kia, vừa vào mùa hạ, con chó này liền vòng đi vòng lại mà bắt chấy rận trên lưng của nó.
Nhưng nhìn lại con Bạch Cốt Cự Tượng kia lần nữa, trên lưng nó ngoại trừ những khúc xương thô to, cũng chẳng có điểm đặc biệt nào.
Đúng lúc này, Bạch Cốt Cự Tượng hất vòi lên, trong miệng nó đột nhiên phun mạnh ra ba bốn đoàn sương mù xanh ngát về phía đất trống xung quanh. Một đoàn sương mù trong số đó bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192872/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.