Dịch giả: huycoiqc
Biên: Yukihana116490
Một lát sau, Thạch Mục cùng Chung Tú ra tới cửa sơn động xem xét tình hình bên ngoài.
Nơi này nằm tại lưng chừng núi, nhìn về khoảng không xa xa có thể thấy hàng trăm hàng ngàn điểm đen tạo thành hai ba đoàn trải ra tứ phía, đồng thời có xu thế đang tiến về bên này.
Nhìn xuống một chút cũng thấy không thiếu người đang đi đi lại lại khắp các núi đồi.
Nhìn vào trang phục thì đúng là người của Dực Hạc Bộ, bọn chúng bày ra thiên la địa võng để tìm kiếm cái gì đó.
"Huy động nhiều người như vậy, chắc là Mặc Vân Dương vì truy bắt chúng ta mà xuất toàn bộ binh lực của thành Vân Dực ra rồi". Thạch Mục nói ra.
Thạch Mục vẫn ăn nói bình tĩnh, thần sắc không kinh hoảng chút nào, điều này làm Chung Tú vốn đang lo lắng cũng thấy trấn định hơn vài phần.
"Thạch đại ca, bọn chúng sắp tìm tới chỗ này rồi, huynh nói xem giờ chúng ta phải làm thế nào?" Chung Tú tựa như chú chim non nép vào người Thạch Mục mà hỏi.
Thạch Mục trầm ngâm giây lát, ánh mắt chợt sáng ngời tựa hồ đã nghĩ ra điều gì đó.
"Đi theo ta." Thạch Mục kéo Chung Tú đi tới chỗ vách núi nằm bên cạnh rừng rậm.
"Chúng ta hãy trốn ở chỗ này, chờ bọn chúng tìm qua đây, chúng ta liền quay trở lại thành Vân Dực".
"Trốn ở chỗ này ..." Chung Tú giật mình. Nơi đây liếc mắt một cái là có thể thấy không sót thứ gì, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192728/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.