Dịch: mosquito
Biên: nila32
Hắc Ngư cho rằng Thạch Mục không ý thức được đâu đâu cũng là hoàn cảnh nguy hiểm, trong lòng quýnh lên, vừa muốn mở miệng nói gì đó, Thạch Mục đã mở miệng trước rồi.
"Hắc Ngư ca, thân thể chị dâu có khá hơn chút nào không."
"Có khi còn ho đến không thở nổi, bất quá hôm nay tinh thần tốt hơn một chút, đã mang theo bọn nhỏ đào tôm luộc ngoài bờ biển rồi." Hắc Ngư khẽ giật mình, gãi gãi đầu, miễn cưỡng cười cười nói.
"Hắc Ngư ca, cái này cho ngươi, ngươi nhận lấy đưa chị dâu đi xem bệnh đi." Thạch Mục nói qua, tiện tay móc ra ba trương vàng lá đưa tới.
Hắc Ngư nhìn qua vàng lá lập lòe kim quang, không khỏi bắt đầu trợn mắt há hốc mồm, hắn nằm mơ cũng chưa từng gặp qua nhiều tiền như vậy.
"Mục... Mục đệ, ta... Ta không thể nhận cái này, cái này..." Hắc Ngư ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, mặt đỏ lên, nhỏ giọng ngập ngừng.
Thạch Mục mỉm cười nhét vào trong tay hắn, Hắc Ngư vừa muốn cự tuyệt, một luồng sức mạnh không cách nào kháng cự đã khiến hắn không thể động đậy. Hắc Ngư sau khi từ chối liên tục, cuối cùng cũng nhận lấy. Vợ của hắn mắc bệnh phổi nhưng căn bản không có tiền đến thành Đại Huyền xem bệnh nên vẫn trì hoãn đến giờ. Hôm nay đột nhiên nhận được một phần lễ lớn như vậy từ Thạch Mục, khiến hắn ngoài cảm kích, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải. Thạch Mục cười cười, chủ động trò chuyện sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192415/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.