Đại Tề, Trần Châu, một nơi sâu trong dãy núi Tử Linh.
Nơi này tuy hiếm thấy núi cao chọc trời nhưng quần núi cũng là trập trùng liên miên, non nước quanh co xanh mướt một màu, sóng biếc vờn quanh.
Đang vào lúc sáng sớm, mây mù trong núi giăng giăng, xa xa nhìn lại, cả phiến sơn mạch ẩn ẩn có thế như Bàn Long Trú Phượng*, cảnh sắc đồ sộ vô cùng.
(Bàn Long Trú Phượng: Rồng cuộn Phượng nghỉ)
Vị trí "Đầu rồng" của sơn mạch, hai ngọn núi màu tím cao thấp dựng tại đó, như hai cái sừng rồng, quanh năm bị sương tím bao phủ. Xuyên thấu qua đám sương, có thể thấy trên đó xây không ít các loại kiến trúc nhà ở, trong đó lầu các chiếm đa số. Giữa không ít các toà lầu các còn có cầu treo nối liền với nhau, cột đỏ, xà điêu, bóng người thấp thoáng. Đây đúng là sơn môn của Diệu Âm Tông, một trong ba tông của Đại Tề. Trong đó, trên đỉnh của một ngọn núi tím, toạ lạc một toà cung điện bốn tầng màu tím dị thường bắt mắt. Cả toà cung điện này được cắt gọt từ một loại Cự Thạch Tử sắc lấm tấm điểm vàng. Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, cung điện ánh vàng rực rỡ.
Lúc này, trong một gian thạch thất của cung điện, một mỹ phụ khí chất ung dung, mặc bộ cung trang màu xanh lá đang khoanh chân ngồi đó. Trên quần áo nàng vẽ đầy kín phù văn màu lam, khi quần áo phiêu động liền toả ra trận trận chấn động Thuỷ thuộc tính.
Một cột sáng màu lam to cỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192320/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.