Nội tâm Thạch Mục chấn động, "Xoẹt" một cái rút Vẫn Thiết Hắc Đao ra.
"Gừ!"
Viên Hầu màu xám gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên nhào tới, tốc độ cực nhanh, gần như biến thành một cái bóng xám mờ, trong chớp mắt đã vọt tới không xa trước mặt Thạch Mục.
Hai cái móng vuốt xù lông, một trên một dưới đánh tới, một trảo chộp về phía bụng dưới, một trảo chộp cổ họng.
Móng tay cong như lưỡi câu biến thành trảo ảnh co duỗi bất định, đây dĩ nhiên là một môn trảo công tinh diệu.
Đồng tử Thạch Mục lập tức loé lên ánh sáng vàng, cổ tay run lên, hai bóng đao màu đen hiển hiện mà ra, chém lên trảo ảnh nhanh như chớp giật.
"Keng Keng" hai tiếng kim loại va chạm với nhau vang lên, tia lửa văng khắp nơi.
Hai bóng đao màu đen giống như chém phải cột sắt, nhưng con Viên Hầu màu xám cũng bị quất bay ra.
Trên mặt Thạch Mục có chút biến sắc, tay của con Viên Hầu lông xám này không ngờ lại cứng như sắt, có thể tay không ngăn trở Vẫn Thiết Hắc Đao.
Giữa lúc cân nhắc, chân lại đạp một cái, cả người họ Thạch bắn đi, vọt lên chặn lấy Viên Hầu màu xám.
Vẫn Thiết Hắc Đao lóe lên, huyễn hóa ra mười ba đạo ánh đao, vây bọc khít khao quanh thân Viên Hầu, chỉ chớp mắt nữa thôi là có thể chém nó ra thành mấy khúc.
Chẳng qua vào thời khắc này, trong mắt Thạch Mục hiện lên một vẻ kinh ngạc. Thân Vẫn Thiết Hắc Đao bỗng nhiên lật một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192308/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.