Hữu Khuyết, Tô Túy và Lạp Lạp Nhi trong nháy mắt đều cảm nhận được một cỗ sát khí mãnh liệt nên đều tự ngậm miệng lại, chỉ riêng Bất Khí không muốn sống còn ngồi xổm trên đất cười điên cuồng.
Tịch Thành đầu đầy quạ đen, xuất một chiêu Phong Ấn vây Bất Khí ở trung tâm. Cho đến lúc này Bất Khí mới cảm giác được có nguy hiểm đến gần, hắn ngẩng đầu vừa lúc đối diện với khuôn mặt tươi cười vặn vẹo của Tịch Thành.
Tịch Thành lấy ra một ly chất lỏng từ trong ba lô, cầm lấy tóc Bất Khí cưỡng chế cho hắn uống, chỉ hai giây sau, thế giới lại thanh tịnh…
Bởi vì Khê Tinh vây quanh, hành vi ‘hành hung’ lần này được tiến hành bí mật nhưng lại ‘quang minh chính đại’. Cho nên người ở đây chỉ có Tịch Thành và Bất Khí biết chuyện gì đã và đang phát sinh, bên ngoài Khê Tinh, Hữu Khuyết, Tô Túy và Lạp Lạp Nhi đều không hiểu chuyện gì mắt to trừng đôi mắt nhỏ, hồn nhiên không biết đại nạn có lẽ đã đến trước mắt.
Tịch Thành cảm thán, dùng nội lực quả thực rất tốt, mặc dù là Huyền trong suốt cũng có thể nhuộm một tầng ‘Khí’ ánh sáng trắng mờ ảo, khiến cho người bên ngoài nhìn không rõ bên trong đến cùng phát sinh cái gì. Cái này cũng cùng nguyên lý với ‘Kiếm khí’, đều cần dùng đến nội lực mới có thể sản sinh ra, mà Tịch Thành dùng Huyền, xem xét kỹ hơn thì nên xưng là ‘Huyền khí’ mới phải?!
Tịch Thành triệt bỏ hiệu quả của Khê Tinh, sau đó thay bằng nụ cười cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-dong-thien-nhai/1210318/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.