Cho dù thời gian đã qua lâu như vậy, Tân Thủ thôn thủy chung vẫn là Tân Thủ thôn.
Thứ không thiếu nhất ở Tân Thủ thôn chính là người.
Tịch Thành cảm thấy mình tuyệt đối chính là thể dẫn tai ương, bất luận đi đến đâu đều gặp phiền toái.
Sau khi làm xong nhiệm vụ Tiểu Tà, cô vốn là muốn về cốc luyện công, cho nên cô lại bắt đầu leo dọc theo sườn núi.
Mặc dù cực kỳ chán ghét leo núi nhưng cô cũng chẳng còn biện pháp khác không phải sao? Chết trở về đương nhiên là đường tắt, nhưng hiện tại cô thăng cấp chậm hơn nhiều so với người khác, vết thương lại khó lành, huống chi lại còn vô cùng đau đớn. Cô có quái gở cỡ nào ngoan tuyệt cỡ nào cũng sẽ không nhàn rỗi đến mức không có việc gì làm mà gây khó dễ chính mình. Cô luôn cảm thấy mình vẫn chưa đạt đến trình độ bị người coi thường.
Bởi vì mặc Hoa quang, dọc theo đường đi cô thu hút bao nhiêu ánh mắt. Vì nhiệt độ không đồng nhất, Hoa quang không ngừng biến đổi màu sắc dẫn tới không ít người dừng lại quan sát, còn có người thầm thì với nhau gì đó.
“Mỹ nữ, quần áo cô thật xinh đẹp~”
“Phải là cao thủ đi? Anh xem trang bị của cô ta nào có dáng vẻ người mới như chúng ta?”
“Mang chúng ta luyện cấp đi!”
“Mỹ nữ, cho tôi ít trang bị đi, tôi gả cho cô.”
“Ông xã, em muốn bộ đồ đó, anh lấy nó cho em được không?”
“Không thành vấn đề, chờ anh giết cô ta xong bạo ra sẽ đưa cho em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-dong-thien-nhai/1210304/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.