Thật cẩn thận mở ra Độc Điển, chỉ trong nháy mắt, Tịch Thành hóa đá…
Bởi vì tuyệt học võ công cần phải mở sách ra đọc hết qua một lần mới có thể học, cho nên Tịch Thành cho rằng bên trong sẽ là tri thức y học cao thâm gì gì đó.
Nhưng mà sau khi mở ra, Tịch Thành chỉ có thể há hốc mồm.
Chỉ thấy trang thứ nhất viết thật rõ ràng: Thiên văn địa lý, Con kiến con voi, Tứ thư ngũ kinh, Bút sáp màu Tiểu Tân[1]…
Trang thứ hai viết: “Sắc tức là không, không tức là sắc….”
Trang thứ ba viết: “0 tuổi sinh ra đời, 10 tuổi mỗi ngày nỗ lực hướng về phía trước. 20 tuổi có lý tưởng lớn, 30 tuổi vươn lên hùng mạnh. 40 tuổi cơ bản đã có định hướng, 50 tuổi 50 nổi danh đó đây, 60 chơi mạt chược, 70 nhàn hạ đi dạo chơi, 80 ở bên người nhà, 90 treo lên tường (chết rồi bị treo ảnh lên thờ)!......”
Trang thứ tư… Trang thứ năm… Trang thứ sáu… Trang thứ bảy…
Tịch Thành không nghĩ đến nó ghi như vậy suốt 98 trang. Xem xong từng tờ một giống như đang xem một cuốn bách khoa toàn thư truyện cười.
Tịch Thành thật cảm thán, cô cực kì hoài nghi nhân viên thiết kế trò chơi này làm quá hóa ngu.
Hít sâu, mở ra tờ cuối cùng, Tịch Thành chỉ muốn đâm đầu vào tường thôi, cô một lần lại một lần nhắc nhở mình nhẫn nhịn, xúc động là ma quỷ, làm một thiếu niên tốt thế kỷ mới phải khoan dung rộng lượng bao dung, hãy cho phép nhân viên thiết kế ở công ty trò chơi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-dong-thien-nhai/1210299/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.